Chương 5

660 10 0
                                    

-Hai cô trò thân nhau nhỉ?-chị Yến hỏi trong lúc tựa lưng lên tường nghỉ mệt sau một giờ luyện tập những bước nhảy mới-Ngày nào cũng nhắn tin hả? 

-Chỉ lúc rảnh thôi.-miệng thì nói với bà chị hay nhăn nhó,mắt thì dán vào màn hình điện thoại,ngón tay cái không ngừng lướt trên bàn phím,Tiểu Linh nở nụ cười tinh ma với tin nhắn vừa gởi đi-Vòng sơ khảo qua rồi mà chị vẫn siêng năng nhảy nhót quá ha! 

-Kệ tao,mày.-chị Yến xoa bóp tay chân cho đỡ mỏi,giọng chanh chua. 

-Có kết quả rồi nè!-giọng anh Pi bất thình lình vang lên,sau đó vài giây anh xuất hiện ở ngưỡng cửa ra vào với bàn chân được băng bó kĩ càng và một tờ giấy trên tay.Mặt mày hớn hở,anh tuyên bố-Vào vòng 2 rồi,anh em ơi!Vào vòng 2 rồi! 

Căn phòng vốn ồn ào vì tiếng nhạc và tiếng cười đùa giờ càng ồn ào hơn nữa 

-Hay quá! 

-Tuyệt vời! 

Tiểu Linh cũng mừng rỡ không kém gì so với những người trong nhóm nhảy nhưng do đang bận trả lời tin nhắn cho cô giáo nên trông nó tiếu lâm lắm:vừa dán mắt vào điện thoại vừa cười nhún nhảy tưng tưng: 

-Lần này may là có Tiểu Linh-chị Yến bá vai nó-Hay là chúng ta khao con bé một chầu đi! 

-Ok!-anh Pi vui vẻ đồng ý ngay-Ý kiến hay đó! 

-Tiểu Linh xứng đáng được vậy mà.-anh Phong chen vào,vuốt ve mái tóc lãng tử của Tiểu Linh-Tội nghiệp mái tóc đen óng ả,xoã dài tung bay trong gió. 

-Thôi đi,cha!-chị Yến bĩu môi,cáu kỉnh xô anh Phong sang một bên làm anh chao đảo vài bước-“Sến”quá! 

Anh Pi vỗ vỗ hai tay vào nhau để kêu gọi sự chú ý. 

-Hôm nay anh em chúng ta sẽ nghỉ sớm.Dọn đồ rồi cùng nhau đi nhậu nào! 

-Dọn đồ nhanh lên an hem ơi!-anh Phong là người hưởng ứng lời kêu gọi của anh Pi nhiệt tình nhất-Nhanh lên! 

Nhưng Tiểu Linh còn vài việc quan trọng chưa làm xong.Nó xin được từ chối. 

-Sorry,mọi người.Em hông đi được.-nó tự thú-Em còn một số chuyện chưa làm.Bây giờ em phải làm. 

-Hông gác lại được à?-chị Yến nhướn mày nhìn nó. 

Tiểu Linh lắc đầu trong lúc sửa soạn đồ đạc chuẩn bị ra về. 

-Hông được,chị ạ.Tối nay em nhất định phải làm cho xong. 

Mặc dù rất ngượng ngạo khi từ chối lòng tốt của mọi người về việc khao nó một chầu(mà không biết là chầu gì),nó cuốn gói thật nhanh rồi chạy biến đi. 

-Thôi,kệ!-chị Yến nhìn theo cho đến khi Tiểu Linh hoàn toàn khuất bóng-Để bữa khác khao nó vậy. 

…………………………………………† ?. 

Chạy vòng vòng khắp thành phố Hồ Chí Minh mà nó chưa tìm ra chỗ bán hoa nào ưng ý.Không nản chí,nó tiếp tục đi tìm.Cuối cùng nó cũng tìm ra chỗ bán hoa ưng ý.Tắt máy xe,nó bước vào cửa hàng hoa. 

-Chào!-chị bán hoa cười thật tươi với nó-Em cần gì? 

Nhìn một lượt khắp cửa hàng,rồi nó hỏi: 

Cô giáo TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ