Điền Chính Quốc cầm hạng nhất, các sư huynh sư tỷ đều nói muốn chúc mừng cậu, Phác Trí Mân cũng nói muốn chúc mừng cậu, vì vậy Điền Chính Quốc dứt khoát đặt một phòng tiệc nhỏ có hồ bơi sân vườn trong khách sạn, để mọi người cùng nhau tụ tập, còn mời Trịnh Hiệu Tích và bạn của hắn tới, sau sự kiện đánh nhau tại quán bar, Điền Chính Quốc liền có lý do cùng Trịnh Hiệu Tích trở thành bạn.
Sau khi Điền Chính Quốc và Phác Trí Mân trò chuyện hồi lâu, Trịnh Hiệu Tích mới tới, Trịnh Hiệu Tích mang theo mấy chai rượu ngon mình cất giữ tặng cho Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc muốn nói chuyện riêng với hắn liền dẫn hắn qua chỗ khác ngồi.
Điền Chính Quốc mở ra chai rượu vang anh mang tới, nếm thử xong, cảm thấy không tệ, vừa uống một ly tiếp một ly không dừng được vừa trò chuyện cùng Trịnh Hiệu Tích.
"Mẫn Doãn Kỳ sao rồi?" Điền Chính Quốc hỏi.
"Cậu ấy còn có thể thế nào, ngủ vô cùng tốt." Chỉ cần Trịnh Hiệu Tích nghe đến tên Mẫn Doãn Kỳ, ánh mắt liền hiện lên ưu thương, anh cười khổ nói: "Có thể là trước đây ăn khổ nhiều, hiện tại không muốn thức dậy."
"Có thể là cậu ấy thật sự mệt mỏi, cho nên mới muốn nghỉ ngơi thật tốt, cậu cũng không cần quá lo lắng, đợi cậu ấy ngủ đủ, nhất định sẽ tỉnh." Điền Chính Quốc an ủi, kiếp trước Mẫn Doãn Kỳ cũng không có tỉnh lại, chỉ có điều những sách cổ tổ truyền của Điền gia có thể có biện pháp đánh thức người hôn mê bất tỉnh, nhưng trước khi cậu học được, thì tạm thời không thể nói cho Trịnh Hiệu Tích biết.
Điền Chính Quốc và Trịnh Hiệu Tích trò chuyện một lúc, lại nói chuyện với các các sư huynh sư tỷ, còn không ngừng uống rượu, Phác Trí Mân thấy cậu gần như say khướt, liền muốn đưa cậu về.
Điền Chính Quốc khoát khoát tay, lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Kim Thái Hanh kêu anh tới đón mình.
Sau khi Kim Thái Hanh nghe giọng nói không rõ của Điền Chính Quốc qua điện thoại, vô thức cau mày, anh vừa nghe đã biết nhất định là Điền Chính Quốc đã uống say, dù biết có vệ sĩ đi theo nhưng anh vẫn không yên lòng, lo lắng cậu xảy ra chuyện liền đứng dậy đi đón người.
Trong phòng họp chi nhánh tập đoàn Kim thị của một quốc gia nào đó, các nhân viên đang cùng Kim Thái Hanh họp qua video đều cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu không biết nên làm thế nào. BOSS của bọn họ trước nay chưa bao giờ vắng họp, nhưng đây chính là lần thứ hai BOSS đột nhiên rời đi khi đang tiến hành cuộc họp.
-
Cửa chính phòng tiệc đột nhiên mở ra, toàn bộ mọi người đều nhìn sang, khi nhìn đến người đàn ông xuất hiện ở cửa, thanh âm nói chuyện trời đất lập tức an tĩnh, tầm mắt của bọn họ đều tập trung vào người đàn ông anh tuấn cao lớn, không dám nói gì.
Kim Thái Hanh nhìn một vòng chung quanh, sau đó đi vào bên trong, bởi vì khí tràng quá mức mạnh mẻ nên không có ai dám tiến lên ngăn cản, ngay cả Phác Trí Mân khi nhìn thấy Kim Thái Hanh cũng yên lặng lui về phía sau mấy bước.
Kim Thái Hanh thấy Điền Chính Quốc đang ngồi trên ghế salon, đi nhanh tới chỗ cậu, anh quan sát trạng thái Điền Chính Quốc, phát hiện cậu hoàn toàn say, hơn nữa con tưởng mình là con cá, không ngừng thổi bong bóng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Taekook || Chuyển Ver ] Độc Sủng Cậu Vợ Nhỏ
FanfictionĐời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại. Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước. Tôi hứa... sẽ kiềm chế sự chiếm hữu của mình lại. Dung túng em. Yêu thương...