Vào một ngày trăng rằm, từ dốc vô vọng bay lên cột sáng chọc trời, hắn từ cột sáng đó cảm nhận được khí tức quen thuộc. Đó là nàng, Xiao nhận ra nó, khí tức mà hơn 600 năm nay chưa từng cảm nhận được, chỉ là nó vẫn luôn yếu đi, cho đến khi biến mất.....Mà nàng chòm sao, loé loé rồi dập tắt.
Này dị quang khiến cho toàn bộ Liyue chú ý. Thất tinh nhanh chóng ra lệnh phong tỏa dốc vô vọng, nhân loại đều lo lắng trước dị biến này. Chỉ có các tiên nhân nghĩ khác, bởi bọn họ cảm nhận được khí tức quen thuộc từ phía cột sáng kia mà nhanh chóng đến gần.
Kequing nhìn một bên gấp đến mau rơi lê Ganyu hỏi thăm
- Ngươi sao vậy Ganyu?
Liền Ninguang đều chú ý tới. Ganyu vẻ mặt lo lắng trả lời
- Khí tức quen thuộc này là của Seere đại nhân! Nhưng lại đang yếu dần!
- Seere? Ma thần sương mù Seere?
Yelan cùng Ninguang đều nhìn nhau. Nếu là vị kia thì hẳn sẽ không có gì nguy hiểm. Nhưng vẫn phải đề phòng. Vì năm đó nham long vương Azhdaha cũng là bị mài mòn mới tấn công nhân loại. Huống chi vị ma thần Seere này đã hơn 600 năm không xuất hiện, bọn họ chỉ biết nàng qua sách cổ ghi chép. Xem ra tình hình vẫn cần xem xét, bọn họ nhanh chóng đuổi đến dốc vô vọng, thuân tiện nhờ nhà lữ hành đi cùng giúp đỡ.
Nhưng khi bọn họ đến nơi, dốc vô vọng đã tập trung một lượng lớn ma vật, mọi người nhìn thấy từng luồng ma thần cặn đang bị hút vào bên trong cửa động, mà lượng lớn ma vật kia đang cố phá hủy pháp trận huyền ảo kia. Ninguang một giây liền nhận thức được tình hình, nhanh chóng đưa ra kế sách
- Bảo vệ pháp trận, tiêu diệt ma thú!!!
" Oành" Một đạo thân ảnh xanh sẫm nhảy xuống đất, mang theo từng trận lục thương sắc bén tiêu diệt xung quanh ma vật. Các tiên nhân khác cũng nhanh chóng nhập cuộc, chỉ trong chốc lát, cả người cùng tiên tiêu diệt sạch xung quanh ma vật, các tiên ga lập kết giới bảo hộ xung quanh.
Xiao cảm thấy chính mình sắp điên rồi, đau đớn từ nghiệp chướng cũng không bằng hắn tâm trạng đang nóng như lửa đốt. Nàng khí tức vẫn luôn trượt xuống. Pháp rận vận chuyển làm hắn thấy không rõ tình hình bên trong. Một bên Tước Nguyệt Trúc Dương chân quân nhanh chóng kéo hắn lại.
- Xiao thượng tiên, xin hãy bình tĩnh. Seere đại nhân chắc chắn không có việc gì!
Chúng tiên đều hiểu vị này dạ xoa tâm trạng. Vốn dĩ hắn là được Seere đại nhân đem về, bây giờ khi cách 600 năm mất tích, vị này vẫn luôn thủ hộ Liyue ma thần lại trong trạng thái như vậy, hắn chắc chắn đang rất táo bạo.
Phía xa xa trên cao, không ai thấy được, Zhongli đang âm thầm đứng đó. Hắn nhìn chăm chú phía dưới pháp trận, cảm nhận dòng chảy của địa mạch. Lòng hy vọng nàng có thể bình an mà vượt qua....
Pháp trận dần thành hình, bọn họ cuối cùng cũng thấy rõ bên trong. Ma thần cặn bị phong ấn trong một khoảng không gian lập phương, bị tầng tầng phù văn bao bọc.... Mà phía trung ương của pháp trận, một con thỏ bốn tai màu trắng với ấn mặt trăng trên trán đang treo lơ lửng, mọi người nhìn thấy từng luồng sức mạnh từ nó chảy ra ngoài, dung nhập phía dưới pháp trận. Mà đến cuối cùng, hình lập phương kia bị phong ấn tại nơi sâu nhất của dốc vô vọng
BẠN ĐANG ĐỌC
( Genshin) Ngươi thấy gì từ màn sương, Xiao? ( quyển 2)
FanfictionXiao luôn cảm thấy thực kì lạ, bởi vì ma thần cặn luôn ở giảm bớt. Hắn hỏi đế quân, nhưng người không trả lời, chỉ cổ vũ hắn đi ra ngoài nhiều hơn.... Và rồi, mãi đến về sau, khi đế quân nghỉ ngơi, đem cảng Liyue giao cho nhân loại. Tộc dạ xoa nay c...