Phiên ngoại 4

99 12 0
                                    

Phương Huyên Dao nhìn thấy Tôn Thừa Hoan khỏe mạnh, đầu tiên là không nhịn được chua xót, nhưng giây sau liền nhìn thấy hai tay đang nắm của hai người kia, ánh mắt lóe lên tia không thể tin, lảo đảo một bước, cô đến trễ một bước rồi sao?

"Hoan, Hoan nhi." Môi cô run run.

Tôn Thừa Hoan có chút ngẩn ra, ngón tay hư nhược vẫn còn nắm lấy cổ tay Bùi Châu Hiền, phản ứng của anh trai đã chứng minh tất cả những thứ này, nữ nhân này chính là Phương Huyên Dao, người nàng đã yêu hơn mười năm. Nàng nhìn chằm chằm vào người này, cố gắng tìm kiếm một tia rung động.

Nhưng sự thật là không có.

Người đứng trước mặt nàng là người xa lạ, tâm Tôn Thừa Hoan như mặt hồ không nổi sóng, bình tĩnh đến lạ thường.

Điều này chắc chắn lo lắng của anh trai nàng là dư thừa, nàng không còn yêu người này nữa.

Hoãn hoãn thần.

Cùng lúc đó, Tôn Thanh Chu đi tới bên người Phương Huyên Dao, sắc mặt thâm trầm lại khổ sở, đây chính là người em gái khác hắn nhìn lớn lên, hắn từng ước nguyện sẽ bảo vệ bọn họ cả đời, nhưng hắn lại không ngờ có một ngày lại đi tới hiện trạng này.

Hắn nhấc mắt, cau mày nói: "Tiểu Hoan bị cô hại còn chưa đủ thảm sao? Tôi nghĩ chuyện chúng ta cũng đã nói rõ ràng..."

"Coi như năm đó Tôn gia có lỗi với cô, chúng ta cũng đã cửa nát nhà tan, cô còn chưa hài lòng sao?"

Hắn chỉ về phía cửa: "Mời."

Tôn Thừa Hoan cân nhắc một lúc, đột nhiên nói: "Chờ đã!"

"Chị tìm tôi làm gì?"

Phương Huyên Dao sửng sốt, lập tức mừng rỡ như điên. Hoan nhi nguyện ý nghe mình nói, vậy có phải là nàng nguyện ý tha thứ cho mình không?

Cô vì kích động mà mặt có chút đỏ bừng, nói cũng không lưu loát: "Tôi, tôi đến thăm em một chút, tôi..." Đột nhiên cô có chút nghẹn ngào, buông xuống kiêu ngạo: "Tôi sai rồi... xin lỗi."

Nhìn dáng vẻ không chút đe dọa, Tôn Thừa Hoan đăm chiêu nhìn cô.

Sắc mặc Tôn Thanh Chu lập tức trở nên khó coi, ánh mắt lúc sáng lúc tối: "Tiểu Hoan."

Tôn Thừa Hoan lắc đầu, nàng cảm thấy một tia quen thuộc từ trên người Phương Huyên Dao, nàng có quá nhiều nghi hoặc, người bạn gái trong quá khứ của nàng thực sự không phải là Bùi Châu Hiền sao? Tại sao không có cái bóng của Bùi Châu Hiền tồn tại trong quá khứ mà Tôn Thanh Chu nói với nàng.

Còn có, người bị nàng liên lụy, bị bắt gian tại trận trên giường với nàng là ai? Khi Tôn Thanh Chu nói đến chuyện này, hắn chỉ lướt qua, vẻ mặt còn có chút kỳ quái. Tại sao Phương Huyên Dao lại chọn người này, liệu có phải là Bùi Châu Hiền không... Những bí ẩn này giống như là một tầng sương mù, bao phủ lên sự thật của Tôn Thừa Hoan, khiến cho nàng không biết phải làm sao.

Mấy ngày nay, Tôn Thừa Hoan phát hiện ra nàng tựa như có thể nhớ ra một vài tình tiết khi nhìn thấy người quen, ví dụ như nhìn thấy Bùi Châu Hiền nàng liền nghĩ tới chiếc đồng hồ, nghe Tôn Thanh Chu kể lại nàng cũng nhớ ra điều gì đó, là một vài hình ảnh rời rạc... Cho nên, nàng cũng muốn nói chuyện với Phương Huyên Dao xem có thể giúp nàng nhớ ra cái gì không.

[WENRENE] [COVER] Phi Ngựa Trên Đầu Tiền NhiệmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ