46. Ngày thứ chín. (6)

7.1K 513 86
                                    

Rất nhanh có nhóm người phục vụ nữ đến, một người đại diện gõ cửa, những người còn lại chuyên nghiệp đứng chờ.

Cửa được mở ra, khung cảnh hỗn loạn bên trong lọt vào mắt cậu phục vụ đang đứng ở hành lang nhìn lén, tim cậu đập thình thịch, nơm nớp lo sợ.

Cửa được đóng lại rất nhanh, cậu phục vụ bấu chặt hai tay, đi tới đi lui gãi đầu, phải làm gì đây, cậu chỉ là một phục vụ bé nhỏ thì làm được gì, hay là chạy đi hỏi quản lý, nhưng mà đây là nhà hàng của cô tiểu thư bên trong, nhỡ quản lý không nghe lời cậu mà chạy đi méc tiểu thư thì làm sao.

Cậu phục vụ lon ton chạy đến ép tai lên cửa phòng, bên trong hiện tại im ắng lạ thường.

Những người phục vụ nữ vừa vào phòng, chia ra thành từng nhóm nhỏ, có nhóm dọn vệ sinh phòng sạch sẽ, có nhóm giúp Sun tắm rửa, làm móng tay.

Một cô phục vụ có nhiệm vụ lau sàn nhà, sau khi lau sạch, cô lấy bình xịt đến bên tấm rèm to nhấc lên muốn chui vào sau rèm lau cửa kính.

Cô chưa kịp nhấc liền bị một người vest đen ngăn lại: "Không cần lau chỗ này."

Cô phục vụ hoang mang nhưng rất nhanh chuyển sang gật đầu: "Dạ."

Phía sau tấm rèm chính là cửa kính ngăn cách phòng ăn và hồ bơi.

Phuwin ngồi bệt xuống sàn, lấy tay áo quẹt mồ hôi lạnh trên trán, cắn răng kéo ống quần lên, nãy giờ em cố gắng chịu đựng cơn đau, cứng mồm chửi nhau với Sun, giờ cơ thể buông lỏng, mọi cơn đau dường như đổ ập đến.

Dunk bị doạ một phen, vết thương trên chân Phuwin rỉ từng giọt lấm tấm màu đỏ tươi, tay Dunk run lên, hốt hoảng: "Trời đất, sao lại..."

Mặt Phuwin tái mét, nhịn đau giải thích: "Nãy em lỡ chạy mấy bước."

Dunk nhíu mày, cúi người cẩn thận xem vết thương cho em: "Chỗ da non bị rách ra rồi."

Phuwin tựa lưng vào cửa kính, đầu óc bị đau đến choáng váng, bao nhiêu sức lực em đã dồn vào chửi Sun hết rồi, bây giờ ngay cả nhấc tay cũng không nỗi, Phuwin ỉu xìu đáp lời Dunk: "Dạ."

Dunk nhanh chóng bật dậy ngó xung quanh tìm nước sạch, ngoài này có hồ bơi tất nhiên sẽ có vòi nước ngọt để rửa, cậu chạy về phía góc tường, ở đó được gắn vòi sạch, nhưng không có đồ để đựng nước.

Dunk sốt ruột nhìn quanh, rồi chạy nhanh đến chậu cây trang trí, cậu bứt một cái lá to dùng hứng nước.

Nước sạch ở trong chiếc lá sóng sánh theo từng bước chạy của Dunk, ba bước thành hai bước, Dunk rất nhanh lấy nước rửa vết thương cho Phuwin, vết thương hở không được vệ sinh kỹ nhỡ bị nhiễm trùng không tốt.

Phuwin nhắm chặt mắt, chịu cơn rát buốt từ chân, hai tay em giữ ống quần để cho Dunk giúp em vệ sinh vết thương.

Dunk chạy mấy vòng dùng lá hứng nước, đến khi rửa vết thương sạch sẽ, cậu mới cảm thấy yên tâm phần nào.

[JoongDunk - PondPhuwin] Người ta có thương meow đâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ