15. Ngày thứ tư. (3)

7.9K 536 54
                                    

Joong xuyên qua vai Pond, nhìn người đang cúi mặt sau lưng Pond, gọi tên cậu: "Dunk."

Đang xảy ra chuyện gì, vẫn còn dỗi anh sao? Nhưng mà cảm giác không đúng, bình thường Dunk dỗi không phải cảm giác này.

Dunk giống như mèo vậy, khi dỗi sẽ xù lông cào cho người ghẹo mấy phát, sau đó tìm mọi cách né tránh không cho chạm vào.

Dunk rất hay dỗi, nhưng là một chú mèo dễ dỗ, chỉ cần tìm cách vuốt ve sẽ ngoan ngoãn dụi đầu vào lòng bàn tay người ta ngay.

Thế mà ban nãy, Dunk cho Joong ôm, cho Joong thơm, đáng lẽ theo lệ thường đã hết giận mình rồi.

"Dunk à." Joong tự động bỏ qua Pond, gọi tên Dunk lần nữa.

Pond nhích bước chân chắn cả người Dunk sau lưng mình, đến lúc này, ngay cả Joong muốn nhìn cũng chẳng thấy được Dunk đâu, hoàn toàn đã bị Pond che mất.

Joong siết chặt nắm tay, cố gắng điều chỉnh biểu cảm bình tĩnh hỏi Pond: "Có chuyện gì?"

Pond đáp lại ánh nhìn chăm chăm của Joong, miệng không hé một lời, không khí nặng nề trầm mặc.

Phuwin có chút bối rối, tay xoắn vào nhau không biết làm gì, hai người này đáng sợ quá, Phuwin nhích từng bước, muốn chạy về phía các anh đang hóng hớt ngoài xa, tránh dính phải đạn lạc.

Cháo trong nồi ùng ục sôi, âm thanh réo vang, Phuwin trong lòng tung pháo hân hoan, có cớ để trốn rồi.

Phuwin khe khẽ nói: "Em đi xem nồi cháo nha."

Khi mọi người đều im lặng, một người lên tiếng trước chính là điểm thu hút, mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về Phuwin, em nhỏ nở nụ cười méo xệch, lưng áo tuôn mồ hôi, lòng thầm than, đừng nhìn em như thế.

Phuwin nhấc chân chuẩn bị chuồn đi, bị Joong ngay tức khắc nắm tay kéo lại.

"Sao vậy ạ?" Phuwin ngàn lần đau khổ.

Phuwin tội nghiệp dùng ánh mắt long lanh nhìn Joong, em xin đấy anh ơi, em sợ mấy chuyện cãi nhau lắm ạ, em không biết gì đâu, đừng hỏi em, em mà lỡ khai ra chuyện gì chắc Pond đánh em chết mất.

"Thuốc nè." Joong đặt lọ thuốc Jimmy cho vào tay Phuwin: "Em tự bôi được không?"

"À." Anh nói ngay từ đầu đi cho em đỡ sợ có phải hơn không, Phuwin thở phào trong lòng, nhận lọ thuốc rồi liền bỏ chạy về bàn bếp ngay, không chần chừ thêm phút giây nào.

Hai người bên này chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ, Pond đứng đối diện hai hàng lông mày nhíu chặt vào nhau.

Càng nhìn càng khó chịu, Pond xoay ra sau lưng hỏi Dunk: "Mày đọc tin nhắn rồi đúng không?"

Dunk gật đầu.

"Muốn đi với ai?"

Dunk do dự, chuyện canh cánh trong lòng còn quá nhiều, nếu chưa được giải quyết rõ ràng, Dunk sợ sẽ ảnh hưởng ngày hôm nay: "Tao muốn nói chuyện với Joong."

"Chuyện tấm ảnh và đoạn ghi âm?"

Dunk ngạc nhiên: "Sao mày biết?"

Hỏi câu này ra Dunk mới vỡ lẽ, Pond cản trở không cho Joong đến gần mình, ra là đã biết chuyện.

[JoongDunk - PondPhuwin] Người ta có thương meow đâu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ