Nếu không phải cô đã xem qua cốt truyện, cô cũng không hề biếtQuý Việt Minh là sói đội lốt cừu, trường hợp đột nhiên nhìn thấy QuýViệt Minh, nói không chừng Giang Nghiên cũng bị vẻ ngoài của hắnmê hoặc.
Đáng tiếc, Giang Nghiên không phải dạng vừa, không chỉ biết hắnxấu xa, còn biết hắn ở trên giường chay mặn đều dùng được, lời nóithô tục cợt nhả, nói rất nhiều rất nhiều, vô cùng sắc tình hạ lưu,đáng ghê tởm.
Tên cẩu Quý Việt Minh, nếu hắn không ở trong quyển NP thịt vănchả có điểm mấu chốt gì như thế này, thì làm gì tới lượt hắn đượclàm nam chính, vai ác trong các cuốn tiểu thuyết khác vẫn còn đangđợi hắn kìa!
Mà cũng đúng, bởi vì nguyên tác miêu tả khá tường tận về cảnh MộNhư Tuyết cùng các nam chính quan hệ xác thịt, nên mới có thểthúc đẩy Giang Nghiên lựa chọn Hoắc Kỳ Chu làm mục tiêu, vừanghĩ đến những người đàn ông cùng Mộ Như Tuyết bạch bạchbạch, cô liền ghê tởm đến mất ngủ.
Nghĩ xong, cô không khỏi quay đầu nhìn về phía Hoắc Kỳ Chu, anhvẫn lạnh lùng như vậy, cứ như bạch ngọc sáng rực không chút tìvết.
Càng nhìn, càng cảm thấy lựa chọn của mình vô cùng chính xác,những thứ mà anh có, đều vô cùng vô cùng hợp ý cô!!
Chờ khi cô quay đầu lại thì Quý Việt Minh cũng đã đến trước mặt haingười, nâng ly rượu trong tay lên, cười nói: "Hoắc tổng, đã lâukhông gặp, tôi nghe nói gần đây bên người anh đang có một vị mỹnữ, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là một vị tiểu thư đoan trang điểnnhã, mỹ lệ vô cùng, Hoắc tổng thực sự rất có phúc khí."
Thời điểm hắn giơ ly rượu lên, tay áo hắn hơi trượt xuống, lộ ra mộtchiếc đồng hồ hơi cũ trên cổ tay hắn.
Theo phạm vi cử động của hắn, đồng hồ này vừa lúc xuất hiện ngaytầm mắt của cô và Hoắc Kỳ Chu.
Rõ ràng là đồng hồ nữ, hơn nữa trông rất cũ, giống như đã đượcđeo nhiều năm rồi.
Trong nguyên tác có nhắc qua, thời đại học khi Mộ Như Tuyết cùngHoắc Kỳ Chu yêu đương, Hoắc Kỳ Chu vung tay quá trớn tặng choMộ Như Tuyết một cái đồng hồ đắt tiền, Mộ Như Tuyết rất thích nó,dù không từ mà biệt rời xa Hoắc Kỳ Chu, nhưng cô ấy vẫn luônmang theo đồng hồ kia, cũng như lấy đó ra mà nhớ về Hoắc KỳChu.
Sau khi về nước, cô ấy vẫn luôn mang trên tay, thẳng đến khi tiệcmừng thọ của cụ Hoắc được tổ chức, cô ấy không muốn tham dựcùng Quý Việt Minh, liền bị Quý Việt Minh cưỡng ép gỡ xuống, đeovào tay mình, thời điểm ở tiệc mừng thọ còn cố ý lộ ra cho Hoắc KỳChu xem, tuyên bố chủ quyền với Mộ Như Tuyết.
Cũng bởi vậy, Mộ Như Tuyết càng ngày càng chán ghét Quý ViệtMinh, con đường truy thê của Quý Việt Minh cũng trở nên dài hơn.
Hiện tại xem ra, chiếc đồng hồ này chính là thứ mà năm đó Hoắc KỳChu tặng cho Mộ Như Tuyết.
Sau khi cố tình lộ ra, Quý Việt Minh liền yên lặng nhìn Hoắc Kỳ Chu,như muốn nhìn thật cặn kẽ biểu tình trên mặt anh.
Thấy vậy, đáy lòng Giang Nghiên cười nhạo một tiếng.
Cốt truyện còn nói, Hoắc Kỳ Chu khi nghe người khác nhắc đến MộNhư Tuyết đều phản ứng rất lãnh đạm, không để lộ ra nửa điểm suynghĩ, dù sau đó Quý Việt Minh chủ động nói với Hoắc Kỳ Chu hắncùng Mộ Như Tuyết ở bên nhau rồi, thì anh cũng chỉ là nhàn nhạtnói một câu "Chúc mừng".
Những tình tiết trong tiểu thuyết thì như vậy, nhưng hiện tại bất quáchỉ nhìn qua một cái đồng hồ, Hoắc Kỳ Chu có thể phản ứng thếnào?
Huống chi, dựa vào quyền lực của tập đoàn Hoắc thị, Hoắc Kỳ Chusao có thể không biết Mộ Như Tuyết đã trở lại? Còn cùng đối thủcạnh tranh thương nghiệp của anh có quan hệ mờ ám?
Cùng lắm thì Hoắc Kỳ Chu vân đạm phong khinh, không phản ứng,nhưng cô thì không, cô không thể chịu đựng người nọ cầm đồ củangười phụ nữ khác diễu võ dương oai trước mặt NGƯỜI ĐÀN ÔNGCỦA MÌNH!
Giang Nghiên khẽ cười một tiếng, làm như không thấy cử chỉ bấtchính này của Quý Việt Minh, mỉm cười tiếp lời thay Hoắc Kỳ Chu,đối mặt với Quý Việt Minh trả lời: "Quý tổng quá khen, tôi chỉ là mộtngười con gái bình thường, không nhận nổi lời khen này của Quýtổng. Nhưng thật ra Quý tổng ngài đây, tôi thấy trên cổ tay ngài hìnhnhư có đeo một chiếc đồng hồ nữ, chắc gần đây Quý tổng cũng cóchuyện tốt, tôi trước tiên phải chúc mừng Quý tổng đã."
Ý cười trên khóe miệng Quý Việt Minh ngưng trệ, lấy thái độ hiện tạimà Mộ Như Tuyết đối xử với hắn, hắn có thể xem như gần đây cóchuyện tốt sao?
Hoắc Kỳ Chu trên mặt không hề có một tia gợn sóng, tựa hồ nhưkhông chút để ý gì đến chiếc đồng hồ cũng không quản GiangNghiên nói gì, Quý Việt Minh sâu xa mà liếc nhìn Giang Nghiên mộtcái.
Có thể bò tới bên người Hoắc Kỳ Chu, bề ngoài có đơn thuần lươngthiện đi chăng nữa, nhưng cũng không có khả năng là một con tiểubạch thỏ hoàn toàn.
Nói Giang Nghiên không biết gì về chuyện trước kia, Quý Việt Minhkhông tin.
Mà nếu biết những chuyện đó còn nói như vậy, biểu hiện vừa rồi củangười phụ nữ này, còn không phải là cố ý đâm hắn sao?
Quý Việt Minh từ trong mũi hừ lạnh một tiếng.
Nếu Giang Nghiên đã nói như vậy, đơn giản thôi hắn không diễnnữa, nói thẳng: "Hoắc tổng, nghe nói bạn gái cũ của anh đã trở lại?"
Giang Nghiên trong lòng buồn cười, nhưng trên mặt lại lạnh đếnmức thấp nhất: "Quý tổng, ngài nói gì thế, ai mà không có quá khứ,cả bản thân ngài cũng gọi là 'bạn gái cũ' không phải sao? Đã gọi là'cũ' thì nó cũng chính là quá khứ, chuyện đã qua thì cũng đã qua rồi,hiện tại tôi mới là bạn gái của A Chu, ngài ở trước mặt tôi nhắc đếnbạn gái cũ của anh ấy, xin hỏi ngài đang toan tính gì trong đầu vậy?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[H] Mê Hoặc Trầm Mê
HumorConvert: Vespertine (107 chương + 3 phiên ngoại) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Xuyên thư, nam nữ cường, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, 1v1 Văn án Giang Nghiên vừa đ...