chương 55

31 0 0
                                    

Phòng làm việc của Viện trưởng.

Phất Lan Đức cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi nghe Triệu Vô Cực kể lại tình hình chuyến đi đến Tinh Đấu đại dâm lâm lần này.

"Thằng nhóc Tiểu Tam này đúng là... mới không gặp mấy ngày mà đã kiếm được một đống bạn trai rồi!"

Một âm thanh nghe có chút... ỏn ẻn pha chút khàn khàn rất là quái dị, từ ngoài cửa truyền vào trong phòng khiến Triệu Vô Cực cả kinh.

Trước đó, hắn thậm chí còn không nghe được tiếng bước chân đến gần, nếu như người này là một chịch thủ (sát thủ) thì lúc này mông đít của hắn đã nở hoa rồi.

"Cmn, biết ngay là ngươi đến mà, Tiểu Cương, đừng lại đây, tránh xa ta ra!" Phất Lan Đức la hét thất thanh. Từ lúc nhìn thấy Thập nhị tứ kiều Minh Nguyệt Dạ trên hông Đường Tam là Phất Lan Đức đã dự liệu được chuyện này cuối cùng cũng sẽ đến.

Cửa mở ra, một gã trung niên từ bên ngoài bước vào, khuôn mặt điển trai, sống lưng thẳng tắp, bụng đầy cơ bắp, ánh mắt dâm tà, lộ ra vài phần lẳng lơ.

Nếu Đường Tam ở đây thì cậu ta có thể ngay lập tức nhận ra người này là ai, đơn giản vì người này chính là sư phụ của cậu, Giáo sư Ngọc Tiểu Cương.

"Phất ca, vị huynh đệ này là ai vậy?" Triệu Vô Cực tò mò hỏi.


"

Triệu Vô Cực nghe vậy, âm thầm đổ mồ hôi hột, cúc hoa mát lạnh.

"Nguyên lai ngài chính là đại danh đỉnh đỉnh Ngọc giáo sư, tình nhân của Phất ca a. Vậy ta liền đi trước, giành không gian cho hai người "tâm sự". Bái bai, see you again!" Nói xong, hắn vội vàng lấy tay che mông đít, sau đó chậm rãi, rón rén nhích từng bước ra ngoài cửa.

Ánh mắt Giáo sư lóe ra một tia dâm quang nhìn chằm chằm vào hạ thể Triệu Vô Cực, đôi môi khẽ nhếch, hắn nở một nụ cười dâm đãng:

"Nguyên lai là Bất Động Cũng Cương a! Vội vàng rời đi như vậy làm gì. Haha, gặp nhau tức là có duyên. Hôm nay ngươi cứ ở lại đây "tâm sự" cùng ta thôi!"

"Tiểu Cương, chà đạp mình ta là đủ rồi, ngươi hãy tha cho Vô Cực đi!"

Phất Lan Đức vội vàng đứng ra chắn trước người Triệu Vô Cực.

Đối với cái ánh mắt dâm tà của Ngọc Tiểu Cương, lão ta đã quá quen thuộc rồi, nhìn chằm chằm như thế chứng tỏ hắn đã vừa ý cái ấy của Triệu Vô Cực, e rằng hôm nay hai người bọn họ khó thoát khỏi nanh vuốt của Ngọc Tiểu Cương rồi!

"Phất ca, đừng sợ. Hai người chúng ta đều là Dâm thánh, liên thủ đánh hắn chả lẽ còn thua hay sao?" Triệu Vô Cực thì thầm vào tai Phất Lan Đức.

"Hai chúng ta không phải đối thủ của hắn đâu. Xem ra hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn này rồi, đành phải chấp nhận số phận thôi!" Phất Lan Đức thở dài một hơi.

Ngọc Tiểu Cương nổi tiếng với dâm công 【Hấp tinh đại pháp】, Triệu Vô Cực chưa từng nếm thử tuyệt chiêu này lần nào nên không thấy sợ cũng là bình thường, nhưng riêng Phất Lan Đức thì lại hiểu quá rõ sự cường đại của nó, cho dù là Phong hào đấu dâm cũng chống đỡ nổi một giây.

"Hahaha, Phất Lão Đại nói đúng đấy. Hai người các ngươi cho dù có liên thủ với nhau cũng không thắng được ta đâu. Đêm nay các ngươi cứ bồi ta ngủ một thôi."

Vừa nói, Ngọc Tiểu Cương vừa phóng thích Dâm hồn Nã Tam Pháo của mình, đồng thời thả ra dâm hoàn.

"Một... hai... bảy... tám. Cmn! Tám cái dâm hoàn màu đỏ, tám cái dâm hoàn 10 vạn năm! Chọc mù mắt tôi đi!"

Triệu Vô Cực không thể tin vào đôi mắt mình. Bây giờ hắn đã có thể hiểu vì sao Phất Lan Đức lại sợ hãi Giáo sư đến thế.

Cmn, Ngọc Tiểu Cương lại là một tên đấu dâm tu vi hơn 80 cấp, dâm hoàn toàn bộ đều là một màu đỏ. Thế này thì đánh đấm mẹ gì nữa, gg luôn cho nhanh.

Ngọc Tiểu Cương cười ha ha nói:

"Đêm khuya một khắc đáng nghìn vàng, chúng ta mau mau tranh thủ đi ngủ thôi!"

Nói xong, Ngọc Tiểu Cường liền cởi sạch quần áo, ôm hai vị dâm thánh đang run như cầy sấy vào lòng, sau đó bế bọn họ lên giường đi ngủ.

Đêm hôm đó, những âm thanh dâm đãng như "A~ Mông đít ta~ Á hự" vang lên khắp Sử Lai Khắc kĩ viện.

cao h đam mỹ đấu la đại lục ( tuỳ hứng thì viết)Where stories live. Discover now