17.

767 82 46
                                    

Hôm sau, Taehyun và Beomgyu lập tức mua vé máy bay trở về Hàn. Chuyến bay khá muộn, do ban ngày Taehyun có lịch chụp ảnh cho một tờ báo của Mỹ.

Beomgyu ngủ dậy đã thấy Taehyun đi rồi, còn để lại lời nhắn và đồ ăn sáng đã mua cho cậu.

Ở phòng một mình chán chết! Lại còn không biết điện thoại của cậu đã bị Taejoon quăng đi đâu nữa? Beomgyu buồn chán mở macbook ra nghịch.

Cậu bỗng nhận được một tin nhắn imess, tệp đính kèm là hình ảnh chiếc điện thoại của cậu, cùng lời nhắn: "Điện thoại của em, 30' nữa tại quán cà phê xxx, chút nữa gửi vị trí cho em. Taejoon".

Dường như sợ cậu không đồng ý, lại nhắn thêm: "Gặp lần cuối được không? Hứa sẽ không làm gì em".

Beomgyu nghĩ: "Ủa làm như anh làm được gì em ấy?"

Suy nghĩ tới lui một hồi, cậu sống qua mấy tiếng không có điện thoại rồi, thật sự như tra tấn. Nhưng Taehyun mà biết cậu lại gặp Taejoon, kiểu gì cũng giận. Như thế nào cũng khó!

Cơ mà, anh chắc là không biết đâu ha...

Vậy là Beomgyu mang theo dáng vẻ lén lén lút lút sợ người phát hiện, đeo kính đội mũ rời khỏi khách sạn, đúng giờ đã có mặt tại chỗ hẹn.

Taejoon đã đặt trước, là phòng riêng, trang trí khá đẹp, còn có view nhìn từ trên cao qua cửa kính. Beomgyu vừa tới đã có nhân viên dẫn cậu lên, mở cửa đã thấy Taejoon đợi sẵn. Cậu ngó trái ngó phải, sau đó mới cẩn thận đóng cửa, bước vào.

Taejoon vội dứng dậy muốn kéo ghế cho cậu, đương nhiên bị Beomgyu từ chối.

"Hàng đâu?" Beomgyu ngồi đối diện Taejoon, hất mặt, vẫn mang kính đen, thực sự là trông láo nháo không chịu được. Chẳng biết là tỏ ra giang hồ với ai? Là người khác chắc là sớm bị ăn đánh rồi.

"Bỏ kính ra đi, anh đưa cho em".

"Ủa liên quan?"

"Cho tâm hồn thanh thản, em khiến anh cảm giác mình đang giao dịch phi pháp".

Beomgyu cau mày, tháo kính xuống. Không bỏ ra thì thôi, vừa bỏ kính ra, đã hiện nguyên hình một con gấu mắt sưng vì tối qua khóc nhè quá nhiều. Đương nhiên là do trò "bắt cóc" của Taejoon tạo thành.

Taejoon đặt điện thoại của cậu lên bàn.

"Đồ của em".

Beomgyu vươn tay ra định lấy, lại bị Taejoon nắm lại.

"Anh lại giở trò gì?"

"Anh xin lỗi".

"Nhiều lỗi quá anh xin cái nào?"

"Tất cả...."

"Thôi, chuyện hôm qua coi như bỏ đi, đằng nào anh cũng ăn đánh rồi. Giờ trả điện thoại là xong".

Taejoon lắc đầu.

"Không phải mỗi chuyện hôm qua..."

"Anh xin lỗi vì nói chia tay với em, xin lỗi vì thất hứa với em, xin lỗi vì đã cưới người khác..."

Tâm trạng Beomgyu đột nhiên trùng xuống. Vẫn không tránh được khó chịu trong lòng.

Cậu cứ nghĩ bản thân đã có thể quên hết tất cả mọi thứ về Taejoon. Hoá ra kỉ niệm vẫn mãi là kỉ niệm...

[ᴛᴀᴇɢʏᴜ ᴠᴇʀ] • sʜᴀᴅᴏᴡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ