Chương 35. Chất vấn

43 10 0
                                    

"Em ghét cách cậu ta chẳng hề làm rõ mọi chuyện đã động tay động chân, em ghét cách cậu ta phát điên lên với người khác dù đó có là ai đi nữa. Em ghét cách cậu ta dùng ánh mắt như nhìn ruồi bọ hướng về em, em ghét cách cậu ta cho rằng những người trái ý với mình đều là kẻ thù. Em ghét cách cậu ta dùng bạo lực để giải quyết vấn đề."

Hinata nói thẳng ra, nói hết nỗi lòng của bản thân, của một độc giả phát cuồng vì nội dung tiểu thuyết. Bây giờ có Shinichiro và Emma ở đây trấn Mikey, cậu ta sẽ không dám manh động, cô có thể nói thì ráng nhiều chút. Sau này không có cơ hội.

"Ghét cách cậu ta tự cho mình là đúng, ghét cách cậu ta không hề nghĩ cho ai khác, ghét cái tính ích kỷ trẻ con, ghét cả thái độ được nuông chiều sinh hư đó."

Cái cách cậu ta cho rằng chỉ cần mỗi mình chịu đựng thì mọi chuyện đã tốt, nhưng cậu ta có nghĩ đến cảm xúc của người khác không. Những người quan tâm cậu ta như Draken hay Kazutora có chịu buông tay không, bọn họ dù vui nhưng sẽ luôn nhớ đến Mikey rồi lại buồn. Nếu có người khác thay cậu ta làm như thế, khéo Mikey cũng sẽ nhảy dựng lên.

Mọi chuyện đều tốt hết rồi, tại sao mày lại đến đây, Takemitchy?

Nghe mà ngứa cả răng. Nếu tốt thì tại sao lại muốn giết Takemichi, muốn tự sát?! Dòng thời gian tốt đẹp là tất cả mọi người đều hạnh phúc, không ai phải hi sinh cả. Chứ không phải dòng thời gian tăm tối đó của cậu ta, Phạn Thiên vẫn tồn tại và là nỗi ám ảnh không dứt của Nhật Bản.

Mikey bị nói đến cứng miệng, cậu ta trừng mắt nhìn cô nhỏ tóc ngắn ngủn ngẩng cao đầu với anh trai mình, dài giọng kể lể tội trạng của cậu ta. Emma nghe cô bạn nói mà băn khoăn, cô đoán ngày hôm kia đã xảy ra chuyện gì đó làm Mikey đánh Haruchiyo. Mà cô bạn này tức chuyện đó nên ghim anh trai cô tới giờ, còn hung dữ như vậy nữa.

"Mikey đánh anh Haru?" Emma mở miệng hỏi sau khi Hinata dõng dạc trình bày thói xấu của anh trai mình, đôi mắt màu mật ong lấp lánh giương lên nhìn cậu ta.

Mikey bị mọi người nhìn chằm chằm, cậu ta đảo mắt sang chỗ khác, lầm bà lầm bầm trả lời. "Ai bảo cậu ta làm hỏng máy bay anh Shin đã mua chứ..."

"Không phải Haru làm!" Hinata bắt chẹt từng câu từng chữ.

"...Em gái cậu ta làm cũng thế thôi." Mikey nhíu mày, bực bội trả lời.

"Thiệt tình, Mikey. Sao anh nói thế được, ai làm người nấy chịu chứ! Như anh nói, lúc anh bị người ta đánh, em cũng phải giúp anh đánh à?!" Emma phồng má lên nói, cô nàng bước tới hai bước chọt tay vào trán của anh trai. Đôi mắt vàng hoe đối mặt trực diện với đôi mắt đen mở to của cậu ta.

"Chuyện đó khác, ai lại để em gái chịu đòn thay bao giờ!" Mikey la oai oái lên.

"Dù là ai cũng không được! Anh Shin bị đánh anh cũng chịu nữa à?" Emma trừng mắt lên, lại chọt mạnh thêm một cái làm trán của cậu trai tóc vàng đỏ lên. "Dù em biết anh Shin sẽ không sao nhưng nghĩ thử xem, nếu vì anh mà anh Shin bị đánh anh chịu được hả?!"

Đương nhiên là không chịu rồi, không chỉ Mikey mà Izana cũng nghĩ thế. Bởi hình tượng của Shinichiro đối với bọn họ quá đẹp đẽ và cao lớn, khó lòng tưởng tượng cảnh anh bị đánh bại. Càng không bao giờ muốn do mình mà hình tượng đó đổ vỡ.

[TRs Fanfic] The Road Of Lies - AllTakeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ