Hôm nay là chủ nhật, Jennie không đi học cũng không có hẹn với Boseok nên hiện tại đang nằm dài rút mình trong chăn lướt điện thoại. Thật ra Boseok có hẹn nàng đi chơi nhưng nàng đều từ chối, chẳng biết nữa, nàng chẳng muốn nhìn thấy mặt của Boseok, mỗi lần nhìn thấy Boseok là cảm giác tội lỗi trong người Jennie lại trào lên vì lợi dụng tình cảm của anh ta để tránh mặt Jisoo, nhưng giờ nàng không muốn tránh nữa, nàng nhớ Jisoo quá đi.
Cả tuần qua ngoài việc được ngồi ăn chung với Jisoo thì lúc nào cũng thấy Jisoo kè kè theo Chohee, từ dãy hành lang cho đến phòng thể dục, bãi đổ xe, sân sau trường, ở đâu có Jisoo ở đó có Chohee, Chohee cứ như cái đuôi nhỏ bám dính lấy Jisoo không buông, nghĩ đến đây liền khó chịu mà chun mũi một cái, tay nàng chọt chọt vào màn hình điện thoại như muốn chọt lủng luôn màn hình.
- Jennie, xuống ăn sáng.
Giọng mẹ Jennie gọi lên, Jennie dạ một tiếng rồi buông điện thoại xuống rồi chạy chân trần xuống lầu, trước khi đi còn nuối tiếc quay đầu lại nhìn màn hình điện thoại một cái, tin nhắn cũng không nhắn cho người ta một câu, Jisoo hết thương Jennie òi.
- Sao lại đi chân trần thế kia, con không biết lạnh à?
Mẹ Jennie ngồi trên bàn ăn nhìn nàng lon ton chạy xuống bằng chân trần thì liền trách mắng, trời thì lạnh mà còn đi chân trần, muốn bị cảm hay gì.
- Hì hì tại con đói quá nên nghe mẹ kêu là con xuống liền.
Nàng ngồi vào bàn ăn, trước mặt là bát gallo pinto thơm lừng đang tỏa khói nghi ngút chứng tỏ là mẹ nàng vừa mới nấu xong cách đây không lâu. Jennie liền xúc ngay một miếng cho vào miệng, do ăn gấp và thức ăn nóng nên Jennie liền bị bỏng, cái nóng lan tỏa khắp miệng làm Jennie chảy nước mắt, nàng lúng túng hé miệng ra, nhanh tay lấy ly nước gần đó uống nhanh một hơi.
- Con đó, lớn như vậy rồi mà ăn còn để bị bỏng.
Mẹ Jennie trách nàng, ngoài miệng thì trách vậy thôi chứ thật ra vẫn xót, đợi nàng uống hết ly nước bà liền rót nhanh thêm một ly rồi đưa tới cho nàng.
- Con quên là mẹ vừa mới nấu xong.
Lúc này miệng còn hơi rát nên Jennie vẫn chưa ăn được, nàng đành ngồi đó thấy thìa chọc chọc vào phần ăn cho đỡ nóng.
- Mà Jennie, cái chị Jisoo gì đó của con sao rồi, tự dưng lại không thấy nữa. Còn cậu trai dạo gần đây đưa đón con đi học là ai, bạn trai của con hả?
Mẹ Jennie hỏi nàng, dạo gần đây bà chẳng thấy chị Jisoo gì đó đón Jennie đi học nữa mà thay vào đó là một cậu trai lạ mặt, bà cũng thấy lạ nhưng chưa có dịp hỏi, sẵn nay có nàng ở nhà nên hỏi luôn một lượt.- Không phải đâu mẹ, bạn trai gì chứ, thật ra là bạn con, còn chị Jisoo dạo này phải tập luyện nên hơi bận, không có thời gian đón con thôi.
Jennie nói dối không chớp mắt, nàng không muốn cho mẹ nàng biết về mối quan hệ của nàng và Boseok, mối quan hệ đó cũng sẽ chẳng đi được đến đâu vì vậy mẹ nàng không nên biết thì hơn.
- Ừ, lớn rồi cũng nên kiếm người yêu đi, con cũng không còn nhỏ đâu.
Mẹ Jennie nói mặc không nhìn đến nàng, chỉ lo nhìn phần ăn của mình. Còn về phần Jennie, tự dưng nàng hơi căng cứng cơ thể, hai tay nắm chặt lại với nhau, mắt ti hí nhìn về mẹ mình rồi lí nhí mở miệng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ JENSOO ] celui que je cherche
FanfictionCó người vì buồn mới nhớ em, Có người vì nhớ em mới buồn.