Đầu tháng mười hai, thời tiết cũng ngày càng lạnh làm Jennie phải chật vật giữ ấm cơ thể, Jennie có sức đề kháng yếu hơn người khác nên khi trời trở lạnh nàng thường xuyên bị cảm mạo, hôm nay cũng không hơn không kém.
- Con đi học được không, hay hôm nay mẹ xin cho con nghỉ một hôm?
- Thôi mẹ, con chỉ cảm mạo bình thường chỉ cần vận động chút là khỏe ngay.
Jennie đang ngồi mang giày phía trước cửa nhà vừa trả lời mẹ mình, nàng khịch khịch cái mũi đang bị nghẹt rồi thiệt khóc khè trông rất đáng thương.
- Mẹ định nấu ít súp cho con nhưng mà chắc chị Jisoo gì đó nấu sẵn cho con rồi, nhớ đem thuốc theo uống đó.
Jennie dạ một cái rồi cũng đi ra khỏi nhà, chuyện về Jisoo cũng là do nàng kể cho mẹ nàng nghe, mới đầu bà cũng không tin tưởng lắm vào những lời Jennie nói nhưng mỗi sáng khi thấy Jisoo đến đón Jennie đi học còn đem theo đồ ăn cho nàng thì bà cũng gật gù, vậy là có người làm đồ ăn cho Jennie rồi thì bà cũng không cần dậy sớm làm đồ ăn cho nàng, đỡ tốn kém lại còn khỏe cái thân già.
Jennie vừa ra khỏi cửa thì đã thấy Jisoo đứng đó đợi nàng từ lúc nào, do trời trở lạnh nên Jisoo cũng ăn mặc dày hơn, còn đeo cả găng tay. Jennie chỉnh chỉnh chiếc khăn choàng trên cổ rồi đi về phía Jisoo, hơi thở khò khè kèm theo vài tiếng ho khan làm Jisoo lo lắng nhìn nàng.
- Em bị bệnh sao?
- Em không sao, chỉ là cảm mạo thôi.
Jisoo nhìn xuống tay của nàng thì phát hiện nàng không đeo găng tay, đôi tay nhỏ vì vậy mà theo từng đợt lạnh run run lên từng hồi. Jisoo tạch lưỡi một cái rồi tháo đôi găng tay của mình đeo vào cho nàng, không quên lấy trong túi áo ra một chiếc túi sưởi nhét vào tay nàng rồi trách móc.
- Em đó, trời lạnh cũng không biết đeo găng tay, lỡ bệnh thêm thì sao.
- Thì có Jisoo với mẹ em lo.
Jennie hồn nhiên trả lời rồi leo lên xe của Jisoo ngồi yên, trên tay còn nắm chặt chiếc túi sưởi. Jisoo nghe nàng nói vậy thì liền ngại ngùng, hai tai đỏ ửng lên, luống cuống đạp xe đưa nàng đi học.
- Không nói lại em, hôm nay chị có nấu súp gà với có trà thảo mộc, không ngờ lại đúng ngay lúc em bệnh.
Jennie ngồi phía sau nghe Jisoo nói, nhưng mà có trà sao? Nàng không thích thứ đắng ngắt đó chút nào.
- Trà đắng lắm Jisoo, uống cái khác đi.
- Không được nha, em bệnh rồi nên phải nghe lời chị, khi nào hết bệnh thì muốn uống cái gì chị cũng cho.
Jennie xụ mặt, ngồi phía sau xe đưa mắt nhìn đông nhìn tây, không thèm để những lời Jisoo nói vào tai, nàng là không có uống cái thứ đó đâu, có chết cũng không uống.
- Jennie, mau uống đi, tốt cho sức khỏe của em đó.
- Em nói không uống là không uống mà.
Chuyện là cả hai cùng với Lisa và Chaeyoung ngồi ăn dưới căn tin, những thứ Jisoo làm đều được Jennie dọn sách sẽ duy chỉ có bình trà thảo mộc là còn nguyên, Jisoo phải ngồi năn nỉ nàng uống trước ánh mắt dị nghị của Lisa với Chaeyoung.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ JENSOO ] celui que je cherche
ФанфикCó người vì buồn mới nhớ em, Có người vì nhớ em mới buồn.