Phiên ngoại 11

842 39 0
                                    

Không còn gì thích hợp hơn lúc này, hơn nữa ở thời điểm phát tình kỳ. Mùi trên người Phác rất rõ ràng, Lạp Lệ Sa không đếm xỉa nàng giãy dụa, đem nàng ôm ngang, đến vương cũng gần đó mà chạy
" Đừng... Chạm... Ta" trên người khô nóng đã khó kìm chế, Phác Thái Anh vùi ở trong ngực Lạp Lệ Sa , bất an giãy dụa thân thể. Omega vào thời kỳ phát tình kỳ căn bản không dứt khỏi alpha của mình, Phác Thái Anh làm bác sĩ cũng biết ảnh hưởng của gene cổ xưa này.

Nàng chỉ có thể ở dưới Lạp Lệ Sa thần phục, nếu Lạp Lệ Sa ra lệnh cho nàng, nàng căn bản cũng không cách nào cự tuyệt.

Cho dù nàng giờ phút này không muốn, chỉ cần Lạp Lệ Sa nguyện ý ra lệnh, nàng sẽ hoàn toàn mất đi bản ý của chính mình. Thân thể cùng ý thức đều không còn là của mình, nàng mới biết mối quan hệ trong hôn nhân hoàn toàn không công bằng.

Lạp Lệ Sa thế nhưng không có dục vọng cưỡng ép nàng, chỉ ôm nàng chạy mau mau, tóc dài màu vàng kim theo động tác chạy mà vuốt ve gò má Phác Thái Anh , thân thể tiểu kiều của nữ nhân trong ngực nàng lắc lư, cực kỳ giống như lúc sơ ngộ
Không giống khi đó thất kinh, lần này Lạp Lệ Sa rất nhanh đến nơi. Đem Phác Thái Anh đặt lên giường, rõ ràng đã bắt đầu nhiệt triều, nữ nhân đá rơi giày cao gót, dùng chăn bao lấy chính mình, ngồi ở đầu giường, cảnh giác bạn lữ ở trước mặt mình, thanh âm lạnh lùng nói " Không được đi qua, cho ta thuốc ức chế"
Lạp Lệ Sa gật đầu một cái, đáp một câu hỏi, nhưng rất hiển nhiên, nàng tìm một hồi cũng không tìm được ức chế tề. Không thể làm khác hơn là nhìn thê tử của mình, đè nén rụt rà rụt rịt trong thân thể mình.

" Lệ Sa ... tránh ra, đừng đụng ta, đừng khiến ta hận ngươi " thật sự là bị ép, nàng chưa bao giờ thấy thê tử của nàng nổi giận mà nói lời tàn nhẫn như thế
Lạp Lệ Sa cảm thấy mình bị trừng phạt là đúng tội. Không phải vì không biết Phác Thái Anh bởi vì lãnh lạc mà tức giận, hay bởi vì thân thể mà đẩy nàng ra ngoài, mặc dù có cho người đi theo để bảo đảm sự an toàn của nàng, nhưng sự tình biến thành như vậy thật khó bỏ mặc.

Nàng không có biện pháp đối phó với đứa bé này, cho dù kết hôn nhiều năm, nàng ở trong mắt Lạp Lệ Sa vẫn là thiếu nữ làm nũng ngồi ở trên đùi mềm nhũn.

Nàng không thể làm khác hơn là đứng rất xa đối phương, nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Phác Thái Anh , khuyên nhủ nàng " Thái Anh , nàng rất khó chịu, không có gì, chúng ta là bạn lữ không phải sao?".

" Đừng chạm ta... Đừng dùng tay chạm người khác mà... Chạm ta " Phác Thái Anh nhìn chằm chằm thân ảnh đứng ở trong góc, mặt mạnh mẽ đầy tức giận.

Lạp Lệ Sa đứng ở trong góc, lần nữa nghe được câu này, rốt cuộc nhịn không được động đậy " Thái Anh , làm sao ta đi chạm người khác được?".

Nàng vừa nói, từng bước từng bước di chuyển đến mép giường, hướng về Phác Thái Anh nói:" Chúng ta mười năm hôn nhân, chẳng lẽ nàng không tin ta sao?"

" Lợi Á là bác sĩ quân bộ, ngày đó ta cũng chỉ là cùng nàng ra ngoài ăn một bữa, thuận đường đưa nàng về nhà. Son môi trên áo sơ mi là nàng cố ý in lên, ta cùng nàng căn bản không có cái gì, hơn nữa, nàng là một alpha mà" Lạp Lệ Sa từ từ nhớ lại chuyện ngày đó, lúc đi về phía Phác Thái Anh tiếng nói càng thêm êm ái
Lợi Á là bác sĩ riêng của nàng, bởi vì xuất thân quân nhân, Lạp Lệ Sa cũng không tiện tiết lộ với Phác Thái Anh . Hết lần này đến lần khác còn là phần tử đùa dai, nghe nói Phác Thái Anh là hài tử nhu thuận không biết ghen, liền sinh ra ý tưởng trêu đùa.

[Lichaeng_ABO_FUTA] Nghiện 🔞Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ