Chương 44.2

295 20 3
                                    

" Mẹ Thắng Quân cũng không ngẩng đầu lên, cắt dưa muối một cách trật tự, "Chính là thanh niên trí thức Ôn ngày đó, con nhìn xem ta không nhìn lầm, vừa nhìn liền biết hai người có thể thành đôi. Nhìn chú nhỏ của con xem, điều kiện kia của người ta ở đó, tìm đối tượng dễ dàng biết bao. Lúc đến người ta chính là có chuẩn bị mà đến, hai cân thịt lợn, mọi người lại ăn sủi cảo, người ta lại muốn cưới vợ kia, nhìn người ta làm việc này, quả thật rất tốt, chậc chậc chậc..." mẹ Thắng Quân chậc chậc cảm thán.

"Cái gì?" Triệu Thắng Quân lần này hoàn toàn luống cuống, nhìn mẹ anh nhíu mày thành một đoàn.

Mẹ Thắng Quân ngẩng đầu nhìn Triệu Thắng Quân, "Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của con đi, chú nhỏ của con đã tìm được dì nhỏ cho con rồi! Con đó, con còn phải học từ chú nhỏ của con trong bao lâu, mới có thể làm việc trầm ổn, đừng để người ta quan tâm nữa! ”

" Mẹ nghe ai nói?" Triệu Thắng Quân không rõ nguyên nhân.

"Cả thôn đều truyền khắp nơi, ngày hôm qua mấy người trong thôn đều đến hỏi thăm ta, ta mới biết được. " MẹThắng Quân muốn dựng lên một hình tượng tốt đẹp của chú nhỏ trước mặt đứa con trai út của bà, bởi vậy chuyện không có gì to lớn miêu tả một chút quá trình sự việc.
Triệu Thắng Quân rối rắm, đối tượng của thanh niên trí thức Ôn mọi người đồn không phải là anh sao? " Mẹ, mọi người đừng nói lung tung, người ta là một cô gái trong thành phố, mới quen biết chú nhỏ  vài ngày, các người làm gì đây?"

"Ai truyền lời đồn đại, ngày hôm qua mẹ Vương Đại Lực còn tới nói cho ta, nói là đám thanh niên trí thức kia nói, thanh danh của cô gái kia có  bao nhiêu quan trọng, loại chuyện này còn thể có giả? Hơn nữa, chú nhỏ con điều kiện tốt biết bao, thanh niên trí thức Ôn kia cũng không phải vừa gặp mặt đã coi trọng, còn cho rằng đều giống như con sao, cà lơ phất phơ, ngay cả một cô gái ngốc cũng chướng mắt con. " Mẹ Thắng Quân  trừng mắt nhìn đứa con trai nhỏ không chịu thua kém của bà một cái.

" Mẹ ~~ Các người đừng truyền tai nhau lung tung, đối tượng của Ôn Tri Thanh không phải là chú nhỏ của con~~~" Triệu Thắng Quân tuyệt vọng hò hét.

Mẹ Thắng Quân  nhướng mày nhìn thoáng qua Triệu Thắng Quân, "Không phải chú nhỏ con còn có thể là con sao? Đừng mơ nữa! ”

Triệu Thắng Quân hóa đá tại chỗ.

"Đi, con bưng đĩa bánh bao cùng dưa muối này lên, vào phòng ăn." Mẹ Thắng quân  bưng một nồi cháo kê cùng mấy cái chén rỗng đi về phía phòng chính, lưu lại một mình Triệu Thắng Quân đang ngốc tại chỗ.

Nhưng Triệu Thắng Quân hiện tại làm sao còn có tâm tư ăn cơm, trong lòng nhất thời giống như tê dại, có vị giống như đang nhai sáp.
Mẹ Thắng Quân ở trong phòng chính múc cháo xong, lại chậm chạp không thấy Triệu Thắng Quân bưng dưa muối cùng bánh bao vào, vì thế đứng ở cửa gọi tên con trai nhỏ, nhưng nửa ngày cũng không thấy có phản ứng, mẹ Thắng Quân thở phì phì vừa mắng vừa đi vào phòng bếp, lại không thấy bóng người đâu, ngay cả cái bánh vừa ăn của con trai cũng chưa ăn xong, cắn hai miếng ném vào trong cái đĩa kia. Mẹ Thắng Quân tức giận khắp nơi tìm người, thế nhưng đâu còn thấy bóng dáng, đứng ở cửa phòng bếp mắng, "Tên tiểu tử thối này! Là có chuyện lớn gì, ngay cả cơm cũng không ăn liền đi ra ngoài phát điên rồi! ”

Ấm Áp Nhỏ Những Năm 1970 [ Xuyên sách]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ