chương 5: phiền phức từ đứa trẻ

491 58 5
                                    

Hôm nay Enid bị một số giảng viên mới giữ lại để giúp họ việc gì đó nên không thể về cùng Wednesday được, điều đó khiến cô thật sự tức giận. Mặc dù nàng đã nói cô cứ về trước mà mặc kệ nàng nhưng đời nào Wednesday sẽ nghe lời nàng chứ.

_Wednesday? Tớ nghĩ cậu về trước rồi: nàng ngạc nhiên khi thấy cô bạn tóc hay bím đang ngồi trên chiếc ghế trước phòng học của mình.

_đi về: không thèm trả lời câu hỏi của nàng sói chỉ lạnh lùng đứng dậy chỉnh lại quần áo của mình.

Vốn đã quen với tính cách bất thường của Wednesday nên nàng chỉ cười xoà mà đi về cùng cô. Về phòng thì cô chỉ cấm đầu vào những lọ thuốc mà mình vừa được một phù thủy tặng, những lọ đầy màu sắc đang sôi ùng ực trên bếp cồn mà cô lấy từ phòng thí nghiệm. Nàng nằm trên giường mình nhìn qua cho người đang say mê với thứ ma thuật kia, đôi mắt nàng đầy vẻ tò mò với chúng. Trong lúc đang làm thì cô nhận thấy mình thiếu một lọ ở đâu đó trong tủ đồ nên cô đã đi vào đó lấy. Cô đã không biết rằng sự lơ đãng đã khiến cho bản thân hối hận thế nào...

Nhìn thấy Wednesday rời đi thì nàng ngay lập tức chạy tới với sự thiếu kỳ chứa đầy cả bao tải. Nhìn vào những chiếc lọ màu được sắp ngay ngắn, những loại thảo dược được nghiền nhỏ và một chiếc bình lớn rực rỡ màu sắc đang được nấu trên bếp cồn. Đôi mắt nàng sáng lên rực rỡ với sự thiếu kỳ của mình, tính tấy mấy thôi thúc nàng quậy cái đóng này đi. Nàng cầm vài chiếc lọ có màu bản thân mình thích đổ vào trong cái bình lớn làm nó xùi bọt tràn cả ra ngoài. Những thứ bọt trắng đó chảy vào chân nàng khiến nàng sợ hãi không biết làm sao. Sự lúng túng khiến nàng làm những điều ngu ngốc, như lấy những loại thảo dược đổ vào thêm, với mong muốn nó sẽ ngưng trào bọt. Điều đó không khiến cho mọi thứ khá hơn mà như một ngồi lửa chăm vào quả bơm khiến nó phát nổ.

Vụ nổ khiến Wednesday đang lục lội trong tủ đồ hoảng hồn chạy ra khỏi tủ đồ với vẻ mặt lo lắng, tay vẫn còn cầm theo chiếc lọ mới tìm được. Vụ nổ chủ yếu chỉ có khói nên cũng không quá đáng lo ngại, nhưng điều đáng sợ nằm phía sau làn khói dầy đặc đó. Cô chạy về phía nàng lo lắng rằng nàng sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Nếu nàng bị gì tại vì nàng nữa thì chắc cô sẽ không thể nào ngủ được nữa. Chạy tới ôm lấy nàng vào lòng mình nhưng có gì đó lạ lắm... Nó có vẻ bé bé  quá không?

Làn khói dần tan đi hiện lên hai thân ảnh đang ôm lấy nhau, một lớn một nhỏ. Wednesday nhìn vào con người trong lòng mình, nó đâu phải Enid?! Rõ ràng là một đứa nhỏ 5 tuổi cơ mà??!! Thân ảnh một cô bé với đôi mắt to tròn, nụ cười tỏ sáng cùng mái tóc vàng chuyển xanh và đỏ ở phần đuôi, sự đáng yêu có thể đánh chết người đang lọt thỏm vào cơ thể của Wednesday. Không còn nghi ngờ gì nữa, đứa trẻ này là Enid nhưng sao lại nhỏ như thế này?

Không cho Wednesday suy nghĩ gì nhiều nào đã vùng vẫy trốn khỏi vòng tay cô, với sự quyết liệt đó không còn lựa chọn nào khác cô chỉ đành buông nàng ra. Khi được đặt xuống đất nàng liền chạy khắp phòng tấy mấy đủ thứ, vốn bộ đồ bây giờ đã quá khổ với nàng còn thêm vận động mạnh khiến nó dễ dàng tụt khỏi cơ thể chủ nhân. Nhìn thấy cảnh đó làm Wednesday tá hoả lấy khăn che đi cơ thể trần trụi của cô nàng, dù có là con nít đi nữa thì Enid vẫn là Enid một cô nàng dễ làm cô đỏ mặt.

[Wenclari]mắt không thấy tim không đauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ