Trong thành trống có sự tĩnh mịch sởn gai ốc, làm lòng phát hoảng, Nhã tiên sinh vung tay lên, thủ hạ lập tức tứ tán soát tìm dân cư trong thành.
Nhà cửa dựng ven sông, quanh quanh co co, kẻ ngoại lai đi tới đi lui trong đây rất dễ lạc hướng, chốc chốc còn gặp một vài tảng đá lớn chặn đường, khiến địa hình vốn khó hiểu càng khó bề phân biệt hơn.
Trong lòng Nhã tiên sinh có dự cảm xấu, bỗng nhiên bắt đầu hối hận vì đã tiến bừa.
Đúng lúc này, một binh sĩ Tây Dương quát to một tiếng, mọi người xung quanh lập tức thành chim sợ cành cong, kẻ rút đao kẻ bạt kiếm, đông đảo cương giáp nhanh chóng làm thành một vòng, khẩu pháo đen ngòm nhắm ngay gốc hòe đại thụ có dị trạng kia.
Chỉ thấy trên cây hòe lủng lẳng một người lính Tây Dương, đã bị nổ bay nửa đầu, không biết là chết trong chiến dịch nào, cái đầu máu thịt bầy nhầy cột cái mặt nạ mặt bánh bao trắng bệch – lần này mặt nạ biến thành mặt khóc!
Một tiếng nổ vang lên, thì ra là một binh giáp Tây Dương nhất thời căng thẳng bắn đoản pháo, thi thể trên cây tức khắc bị nổ thành một đống thịt, rào rào rơi xuống, sau đó, một tràng cười sởn gai ốc vang lên, binh sĩ Tây Dương dưới tàng cây nhao nhao lui lại như lâm đại địch.
Giây lát sau, một con cú mèo mặt tròn từ trong tán cây ló đầu ra, ngạo nghễ đảo mắt nhìn đám thú hai chân bên dưới, đập cánh bay thẳng lên trời, rải tiếng cười quỷ dị ra khắp nơi.
Giữa ban ngày ban mặt, lại dọa người ta vã hết mồ hôi lạnh.
"Jacobsen đại nhân, tiếp tục lục soát chứ?"
Nhã tiên sinh khó khăn nuốt một cái: "Không... Rút đi trước, rời khỏi nơi này, mau!"
Hắn còn chưa dứt lời, đằng xa chợt vang lên tiếng nổ chói tai, sau đó là mấy tiếng kêu thảm thiết, mấy đóa pháo hoa khổng lồ gầm rít bay lên trời, nổ bùng rực rỡ.
Tức khắc có kẻ biến sắc nói: "Chúng ta gặp phục kích rồi!"
"Rút!"
"Rời khỏi đó!"
Tiếng pháo và tiếng tên cùng vang lên, vài tiếng nổ lớn không biết do ai gây nên xô đổ nhà bằng đá vốn đã lắc lư, đá tảng lộn xộn cùng cự thạch chặn đường ban đầu nối liền nhau, thành trống này đã trở thành một mê cung khổng lồ.
Bản đồ trong tay người Tây Dương hoàn toàn thành một tờ giấy vụn, chỗ tai hại của người ngoài không quen thuộc địa hình hiển lộ rõ, một đám trọng giáp và bộ binh nhất thời hãm sâu trong đó, như ruồi nhặng không đầu tìm một lát mà không thấy đường ra!
Nhã tiên sinh rơi vào đường cùng đành phải huýt sáo gọi ưng giáp Tây Dương, bay lên không chỉ huy điều động, tốt xấu gì cũng dẫn được người ra.
Đại quân Tây Dương chưa hết hoảng hồn lui tới cổng thành, không biết ai đụng phải cơ quan gì, mà trên cổng thành đột nhiên truyền đến tiếng bánh răng ghê răng, nhất thời, cung tên toàn bộ kéo căng, vạn tên nhất tề chờ bắn chỉ về hướng thành lâu, bên trên chậm rãi rơi xuống một thứ...
Nhã tiên sinh gạt thị vệ như chim sợ cành cong ra, tiến lại nhìn, suýt nữa tức đến méo mũi, đó lại là một cái mặt nạ màu trắng, lần này là mặt quỷ!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Sát Phá Lang - Priest
RomanceTên gốc: 杀破狼 Tác giả: Priest Thể loại: niên hạ, dưỡng thành, giả tưởng, không gian, cơ giáp, thiên chi kiêu tử, HE Nhân vật chính: Cố Quân, Trường Canh Ôn nhu hiền huệ bệnh kiều niên hạ công x Củi mục mù điếc thụ Độ dài: 128 chương chính văn + 16 ph...