Đại tổng quản càng đi càng nhanh, cuối cùng cơ hồ chạy chậm về lều của mình, dư âm đốt tử lưu kim đã qua, Bắc cương vẫn rét mướt, đại tổng quản lại chạy vã mồ hôi, không thể không vừa đi vừa lau, lau ướt cả tay áo.
Hắn nặng nề tâm sự mà cho nữ nô định tiến lên hầu hạ lui đi, ra hiệu cho nàng không được quấy rầy, bản thân cất bước đi vào căn lều ba tầng cửa.
Đại tổng quản thận trọng tra xét bốn phía một lần, xác định quanh đây không còn ai, bấy giờ mới đóng từng cánh cửa, thở phào nhẹ nhõm, đi vào trong.
Đúng lúc này, trong nhà đột nhiên truyền ra tiếng người cao vút: "Thế nào?"
Đại tổng quản bị bất ngờ, ở trong nhà mình mà sợ run lên, tứ chi hơi co giật, trợn mắt đứng ở cửa, trong ba bốn hơi thở, hắn cảm thấy tim sắp ngừng đập rồi.
Cho đến khi một lão phụ nhân quý tộc quen biết từ trong căn phòng thiếu ánh sáng lộ ra nửa khuôn mặt, hắn mới hít vào một hơi, thần hồn trở về vị trí cũ, nghi thần nghi quỷ khoát tay, cùng lão phụ nhân kia đi vào nhà.
Bắc địa vốn là ngày ngắn đêm dài, chỗ ở lấy ánh sáng đều rất tạm, nhưng người trong phòng này lại đóng hết cửa sổ, tối thui ngồi vây quanh một ngọn đèn măng-sông cũ kỹ. Mấy nhà có uy tín danh dự trong liên minh mười tám bộ lạc phái đại biểu đến, cách những người này vài chỗ ngồi là hai người Đại Lương một nam một nữ.
Hai người kia cho dù cách ăn vận đều theo mười tám bộ lạc, từ trên tướng mạo cũng có thể nhận ra thân phận người Đại Lương, tướng của người ở vùng man hoang khổ hàn dẫu là quý tộc thì cũng thấy được sự thô kệch khi cuộc sống không mấy dễ chịu.
Hai người này chính là Tào Xuân Hoa và Trần Khinh Nhứ, cả hai hợp kế một phen, không hề cố gắng che giấu thân phận, sau khi qua biên giới liền dùng mấy tuyến trước kia Tào Xuân Hoa lưu lại liên hệ với một số quý tộc của mười tám bộ lạc, xưng mình là sứ giả đình chiến do trú quân Bắc cương Đại Lương phái tới, vừa lo lót trên dưới, vừa thỉnh cầu họ dẫn tiến Lang vương Gia Lai.
Hai người ra tay rất hào phóng, liên tục tặng hậu lễ, nhưng càng hào phóng thì Tào Xuân Hoa càng biết là sẽ không có ai dẫn tiến họ – hiện tại trong mắt đám quý tộc man tộc này, chỉ sợ hai người đã thành cây rụng tiền, mà một khi bị kẻ điên Gia Lai Huỳnh Hoặc kia phát hiện, cây rụng tiền rất có thể sẽ bị nhổ tận gốc.
Hai người vừa "bức thiết" bày tỏ nguyện vọng tự tìm đường chết là muốn gặp Gia Lai Huỳnh Hoặc, vừa chu toàn trong mười tám bộ lạc tâm tư bất ổn này, bằng vào miệng lưỡi gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ của Tào Xuân Hoa, chưa đến một tháng, các quý tộc này đã dám ngồi vào bàn, âm thầm nghị luận Lang vương.
Cùng lúc đó, Trần Khinh Nhứ sau vài lần nửa đêm dò xét đã thăm dò được đại khái tình hình thủ vệ của lều Lang vương, hiện giờ sắp sửa thu lưới.
Có người rót một bát rượu sữa ngựa cho đại tổng quản từ bên ngoài vào, đại tổng quản hai tay nhận lấy, tay không ngừng run rẩy, một hơi dốc cạn, bấy giờ mới cảm thấy mình đã sống lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Sát Phá Lang - Priest
RomanceTên gốc: 杀破狼 Tác giả: Priest Thể loại: niên hạ, dưỡng thành, giả tưởng, không gian, cơ giáp, thiên chi kiêu tử, HE Nhân vật chính: Cố Quân, Trường Canh Ôn nhu hiền huệ bệnh kiều niên hạ công x Củi mục mù điếc thụ Độ dài: 128 chương chính văn + 16 ph...