🐺🐟
"Nhóc pudding! Cậu cũng ra sân?" Lưu Diệu Văn cầm bình giữ nhiệt, vừa ra cửa đã thấy Tống Á Hiên.
Tống Á Hiên cũng mặc đồng phục bóng rổ, mỗi lớp đều khác nhau, Tống Á Hiên mặc màu lam trắng, Lưu Diệu Văn mặc màu đen đỏ.
Tống Á Hiên hỏi ngược: "Lạ lắm à?"
"Không lạ, không lạ." Lưu Diệu Văn nhìn Tống Á Hiên cũng đang cầm bình nước, "Nhóc pudding, cậu cũng đi lấy nước? Trùng hợp quá, tôi cũng đi." Nói xong thì khoác vai bá cổ Tống Á Hiên.
Tống Á Hiên siết bình nước: "Nếu cậu còn gọi tôi là pudding, tôi sẽ vặn đầu cậu."
Lưu Diệu Văn hoàn toàn giả điếc, nhìn con số của cậu: "Cậu số 6?"
Tống Á Hiên dùng tay gỡ móng vuốt đang khoác vai mình của Lưu Diệu Văn ra: "Ừ, bỏ vuốt cún của cậu ra."
Lưu Diệu Văn đột nhiên kinh ngạc nói: "Cậu thích thầm tôi?"
Tống Á Hiên liếc xéo hắn, cứ như đang nói "Cậu thấy tôi giống não bị úng nước không?"
Lưu Diệu Văn lại khoác vai cậu giải thích: "Cậu xem, họ Lưu của tôi gồm 6 nét viết đó."
"....."
Thế nên tư duy của tên ngầu lòi này luôn khác với người thường sao??
Số 6 này chỉ là số nét của chữ Á trong tên cậu, khi đó cậu đang giải đề hóa, nghe ủy viên thể dục hỏi thì thấy số nét này ít nên lấy luôn.
"Theo như cậu nói, tôi phải thích thầm họ Lưu khắp thiên hạ à?"
"Tức là cậu thừa nhận cậu thích thầm tôi rồi?!"
"....."
Má nó.
Tống Á Hiên trước đây từng thấy một câu nói, đừng thử giải thích sự việc với tên ngốc, nếu không bạn chính là đồ ngu.
Tống Á Hiên khuyên nhủ bản thân đừng làm đồ ngu, cậu không quan tâm Lưu Diệu Văn, tiếp tục đi về trước.
Lưu Diệu Văn theo sát bước chân của Tống Á Hiên, hắn nhướng mày sâu xa nói: "Thích thầm tôi thì nói, tôi cũng có để bụng đâu, tôi đây biết rõ Văn ca của cậu có sức hút, cùng lắm tôi từ chối rồi chúng ta làm bạn thôi."
"Im mồm, đồ ngốc."
Nơi lấy nước nằm ở góc rẽ cuối hành lang, ở đó có vài nữ sinh đang lấy nước, lúc thấy Lưu Diệu Văn khoác vai Tống Á Hiên đi tới còn kinh ngạc rồi vội kéo chị em bạn dì của mình đi mất.
Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn đều không phải người kiêu ngạo gì, không để bụng ánh nhìn của người khác, ai thích nói gì thì nói, họ đều không vì vậy mà thay đổi gì nhiều.
Lưu Diệu Văn rót được nửa bình thì nhìn Tống Á Hiên đang mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm bình nước, cũng không biết đang nghĩ gì, đột nhiên nói một câu: "Tôi đột nhiên nhớ ra, tôi có việc phải đến văn phòng, lát cậu cầm bình nước đến giúp tôi."
Tống Á Hiên còn chưa phản ứng lại lời của hắn, đã thấy Lưu Diệu Văn nhấc chân đi mất, hình như gấp thật, đang định gọi hắn: "Ê... cậu..."

BẠN ĐANG ĐỌC
Dịch | CẬU ẤY Ở LỚP KẾ BÊN - Văn Hiên/文轩
Hayran KurguTên gốc: 他在隔壁班 Tác giả: 汽水加冰 Bối cảnh: phi hiện thực Thể loại: hôn nhân đồng tính đã hợp pháp, học đường Đôi chính: Lưu Diệu Văn x Tống Á Hiên Số chương: 20 chương + n ngoại truyện Cảnh báo: Đừng gán lên người thật! Edit by #I ĐÂY LÀ FANFIC. KHÔNG G...