Chap 6: Phiền phức🌹

1.8K 106 7
                                    

"Nong Dunk!"

"Này, ai là nong của anh hả?" Dunk khó chịu nhìn người phía sau mình.

"Dù gì cũng nhỏ hơn anh một tuổi mà, gọi nong là đúng rồi" Nick cười.

"Thấy em không có bạn nên làm bạn với anh nha, cho đỡ cô đơn" Nick ngỏ lời muốn làm bạn với cậu.

Nhưng lại nhận lại ánh mắt sắc bén từ Dunk. Tên này coi thường mình hay sao vậy? Rõ ràng cậu cũng có bạn mà. Có Joong, Ace, Adam, Andrew và một vài vệ sĩ trong biệt thự nữa. 

"Không thèm. Anh làm như tôi thiếu thốn người làm bạn với hay sao ấy" 

"Nếu làm bạn với anh thì ngày nào anh cũng mua đồ ăn vặt cho nong luôn" 

"Thứ nhất là không. Thứ hai là tôi có tiền. Thứ ba là anh đừng làm phiền tôi nữa" Dunk cố tình nhấn mạnh từng chữ.

Nick càng nói thì Dunk càng thấy khó chịu, người gì đâu mà bám dai như đỉa. Bám theo cậu tới tận cổng trường luôn chứ.

"Hay hôm nay anh chở Dunk về nha" 

"Không, có người đến đón tôi rồi" 

"Anh không tin, em chỉ xài cái đó để làm cái cớ thôi" 

"Anh thấy chiếc xe màu đen đó không? Có người chở tôi về" Dunk chỉ tay vào chiếc xe được đậu ở bên ven đường.

"Vậy thì để lần khác vậy. Để anh tiễn em ra ngoài"

Dunk không trả lời và đi tới bên chiếc xe. Đằng sau, Nick vẫn bám theo.

Cậu định mở cửa xe nhưng người bước xuống lại là Joong. Dunk bất ngờ nhìn anh vì thường ngày đều là Andrew và Adam đón nhưng hôm nay lại là anh.

"Haiz, tiếc thật đấy. Anh định chở em về" Nick làm vẻ nuối tiếc.

"Này, anh thấy người này là ai chưa? Là bạn trai của tôi đấy, từ nay đừng làm phiền tôi nữa" Dunk vòng tay của mình qua tay của Joong.

Điều này làm Joong khá bất ngờ nhưng anh không lên tiếng mà thay vào đó còn nhân cơ hội vòng tay qua eo của cậu.

"Dunk là bạn trai của tôi. Từ nay mong cậu đừng làm phiền em ấy nữa" Joong điềm đạm nói với Nick nhưng ánh mắt của anh lại chứa đầy sự nguy hiểm.

Nick không tỏ vẻ bất ngờ mà lại rất bình tĩnh mà chào cậu.

"Gặp lại cậu sau nhé Dunk."

Thấy Nick đã đi vào trong thì Dunk mới bước vào trong xe. 

"Vừa nãy còn tự xưng em là bạn trai của anh mà bây giờ lại lạnh lùng như vậy ư?" Joong cười trước sự thay đổi tính cách của cậu.

"Nếu anh không muốn thì lần sau tôi sẽ không gọi vậy" Dunk đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Lần sau gọi anh là chồng luôn đi" Joong nói rồi lái xe về nhà.

Dunk không trả lời nhưng cậu đầu biết rằng Joong đã nhìn thấy nụ cười của cậu khi vừa nghe được câu nói của anh.

"Hôm nay đi học vui không?" Joong hỏi nhưng không nhận được câu trả lời từ cậu. Xoay qua thì thấy cậu đã chìm vào giấc ngủ rồi. Anh khẽ cười rồi không nói gì thêm, tránh làm cậu thức giấc.

[JoongDunk] Cơ hội cuối cùng🌻Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ