Trên sân thượng, đám sát thủ của Kim gia chỉ còn vỏ vẹn 2 tên, 2 tên có vóc dáng to nhất. Kim Hyukkyu bây giờ mới cảm nhận được cái lạnh của sự chết chóc cận kề mình, gã cuống cuồng bấm điện thoại gọi thêm cứu viện, đôi bàn tay rung rẩy liên tục ấn nhầm do bị Minhyeong đâm 2 phát vào đấy.
Minhyeong định tiến đến hạ nốt 2 tên sát thủ còn lại thì nghe tiếng súng nổ lên trời. 1 kẻ mang bộ vest trắng với vài vết máu đỏ bị dính lên, Eom Seonghyeon là tên của kẻ này đây. Hắn là người trung lập, muốn giết ai là giết, chỉ cần bên nào ổn áp hơn thì hắn theo bên đó.
Kim Hyukkyu nhìn thấy Seonghyeon cứ như thấy được tiên.
" Seonghyeon đấy sao, mau giết chết bọn tạo phản kia nhanh đi. "
" Ông có gì để tôi làm theo lời ông đây "
" Hoàn thành tốt, chúng ta chia đôi đất Lee gia "
Seonghyeon nhìn hiện tại chỉ có anh dùng súng, ưu thế +1, Lee gia hùng mạnh như vậy sở hữu được phân nửa cũng không phải ý kiến tồi. Anh gật đầu, cười cười chĩa ngòi súng thẳng tắp đến Minhyeong còn giả làm động tác bắn súng trêu ngươi.
" Haha xin lỗi nhá chú cháu Lee. "
Còi súng được Seonghyeon mạnh bạo bóp, viên đạn nhanh như cắt đôi không khí mà lao thẳng đến Minhyeong.
Minhyeong ngã khụy xuống, mắt mờ dần rồi nhắm hẳn lại. Những người còn lại ngơ ngác, Hyeonjoon bất chấp mạng sống đẩy Lee Sanghyeok vào giữa rồi lấy thân anh che cho chú.
" Má thằng chó Seonghyeon, mày dừng việc này lại ngay cho tao. "
Wooje, Yeongso cùng Donghyun cũng tiến lại che cho 2 chú cháu họ Lee.
Tên Seonghyeon nhíu mày. Ngoắt súng qua bên cạnh nói." Gì vậy chớ, tránh ra chỗ khác nào, hay là muốn chết chung? Ày, chắc cái thứ 2 nhỉ. Được thôi, chiều tất. "
Viên đạn thứ 2 được đẩy ra, nhưng hướng đến không phải ở những người đang dùng thân che chắn kia, mà là ngay đỉnh đầu Kim Hyukkyu, tại sao hả, tại vì Park Ruhan đã chạy đến xô tay người cầm súng sang hướng Kim Hyukkyu. Viên đạn đến thẳng não bộ, kết thúc mọi hoạt động. Kim Hyukkyu mất mạng ngay tức khắc.
Seonghyeon nhìn Hyukkyu rồi nhìn xuống Ruhan đang giận dữ đùng đùng nhìn mình. Ruhan không nói lời nào, giật lấy cây súng ném xa ra chỗ khác rồi nắm tóc Seonghyeon ghìm xuống gần mặt mình.
" Anh nghe cho rõ đây, nếu từ nay về sau còn làm cái công việc bẩn thỉu như này nữa thì chia tay đi, kết thúc hết tất cả đi và tôi sẽ đi lấy thằng khác ngay lập tức. "
Ba chữ ' lấy thằng khác ' đấm thẳng vào tâm lí Seonghyeon.
Không để người kia hả hử gì hết, Ruhan kéo đầu câo ráo cho thấp sát lại rồi luồng lưỡi mềm vào khoang miệng Seonghyeon, độc chiếm luôn nơi ấy.
Đôi tay buông chùm tóc ra, chuyển sang câu chặt cổ anh người yêu.Seonghyeon bất lực, lấy tay ôm lấy cơ thể của Ruhan mà tận hưởng sự chủ động hiếm thấy này. Không chỉ hôn lưỡi mà còn hôn trước mặt nhiều người.
Những người xung quanh chưa load kịp cái tình huống này. Nhưng chuyện gì khó có Lee Sanghyeok lo, anh lên tiếng.
" Hôn hít về nhà rồi làm, bây giờ không phải lúc "