3

423 31 1
                                    

- cậu sợ à?

- thú thật là một chút. không biết đã bao nhiêu lần em tự hỏi bản thân rằng liệu mình có đang đi đúng đường hay không nữa!

- cậu còn nhiều cơ hội. phải đối diện nhiều mới hết sợ được. nếu cậu cứ nghĩ bản thân không làm được thì sẽ không làm được đâu.

- nhìn anh trông trưởng thành thật đấy! cơ mà sao anh xưng hô lạ vậy? rõ ràng em ít tuổi hơn mà?

có vẻ như younghee đang ngà say rồi, hai má cô đỏ ửng lên, lon bia cũng chỉ còn lại khoảng một phần ba.

- cậu mới là người lạ. có ai mới gặp nhau được hai lần mà đã gọi "anh" (oppa) không?

- hì hì. nghe hay mà. dù gì anh cũng hơn em một tuổi nên gọi "anh" là đúng rồi. mà... chúng ta làm bạn được không? em chẳng có bạn ở đây, lâu lắm rồi em mới có người lắng nghe tâm sự đấy.

wonwoo 'ừm' một cái rất bé, cơ bản là vì muốn nghe cô gái đang ngồi đối diện tiếp tục nói.

- có phải anh thấy em hơi phiền không? xin lỗi anh nha! hì hì! nhưng mà dù em luôn năng nổ làm quen như thế vậy mà lại chả có nổi một người bạn nào, ai cũng chỉ coi em đơn giản như một thành viên trong lớp, có chuyện cần giúp thì mới tìm đến. em có hai người bạn thân nhưng họ đều đi du học hết rồi, bố mẹ thì luôn bận bịu với công việc. thỉnh thoảng em còn thán phục bản thân vì có thể độc lập được như vậy.

wonwoo không nói gì, vẫn ngồi yên lắng nghe cô gái đó nói. thậm chí lon bia mở ra cũng chỉ mới uống được một ngụm.

chả hiểu sao, hai người cứ thế mà nhìn nhau. một người cứ mải mê nói, một người lại cứ chăm chú nghe, cảm giác thật yên bình! 

- à! hôm qua cũng là sinh nhật em đấy. chắc là chúng ta có duyên thật nhỉ? kkk

- dù có hơi muộn nhưng chúc mừng sinh nhật. lần đầu tiên tôi thấy có người cùng sinh nhật với mình đấy.

- em cũng thế. vậy anh gọi em là "em" đi, đừng có tôi - cậu nữa. nghe chán òm.

- kệ tôi.

- thôiiii. anh có thể coi đó là quà lần đầu gặp mặt, tân gia hay sinh nhật gì đó cũng được. đi mòoooo.

kim younghee nắm lấy cổ tay wonwoo rồi lắc qua lắc lại. bộ dạng say xỉn của cô khi ấy không khác gì một chú mèo con đang nũng nịu với chủ.

- từ từ. anh đợi ...

younghee không kịp nói hết liền chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn một bãi. wonwoo thấy thế cũng chạy theo. anh đứng vỗ nhẹ vào lưng younghee cho cô cố nôn ra hết.

- anh...đừng...có...nhìn...em.

wonwoo thật sự rất dịu dàng. đợi younghee giải quyết xong còn dìu cô vào phòng, trước khi đi còn để lại một tờ note: lần sau đừng để bụng đói uống đồ có cồn.

6 giờ chiều younghee tỉnh dậy, đầu óc vẫn vô cùng choáng váng. nhìn thấy tờ note để cạnh, younghee nhớ lại những việc mình đã làm 4 tiếng trước. nói không xấu hổ thì là điêu thế nhưng younghee lại cảm thấy nhẹ lòng và hạnh phúc nhiều hơn.

[drop] nếu biết đó là lần cuối _ wonwooNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ