17

461 36 12
                                    

2023

" wonu à anh làm gì thế mau qua đây đi!"

"anh thích em té nước lên người không hả?"

"hôm nay trời mát anh nhỉ!"

"cảnh biển cũng đẹp nữa!"

"anh chụp cho em một tấm nhé?"

"thêm nữa được không anh?"

"mình chụp chung đi"

"em thích hôn vào đây cơ!"

[...]

"anh! anh có yêu em không?"

- anh thương younghee nhất. younghee phải ở bên cạnh anh mãi nhé?

wonwoo cứ thế ngồi đợi câu trả lời từ em. nhưng rồi đợi mãi, đợi mãi, cuối cùng nhận lại vẫn chỉ là một khoảng lặng im phăng phắc.

à.

hoá ra đó chỉ là một giấc mơ.

đã hơn năm năm kể từ ngày hôm đấy. ngày mà vụ tai nạn đó xảy ra, ngày mà lần cuối wonwoo được gặp em, được nhìn thấy em, được nghe giọng em và được ngắm nụ cười của em. 

không biết đã bao nhiêu lần em xuất hiện trong giấc mơ của wonwoo rồi. được nắm tay dạo chơi cùng em, được ôm chặt em trong lòng, dần dần đó cũng trở thành nơi duy nhất mà wonwoo có thể gặp lại em.

trong lòng wonwoo xuất hiện một nỗi sợ. anh sợ đối mặt với mỗi buổi sớm mai bởi khi ánh mặt trời bắt đầu lên cũng chính là lúc em biến mất. không ai biết younghee đã đi đâu, đã làm gì kể từ ngày hôm đó. dù cho wonwoo có cố gắng tìm kiếm bao nhiêu thì kết quả nhận lại cũng chẳng được gì.

hôm nay vẫn giống như mọi ngày.

wonwoo đang ngồi trên bàn làm việc bỗng nhận được điện thoại từ mingyu.

- tìm được luật sư cho anh rồi. à. đừng bất ngờ quá nhé!

dạo gần đây wonwoo đang dính phải một vụ kiện tụng vì lỡ "đụng tay chân" với một tên khách hàng. wonwoo trước kia vốn trầm tính nhẹ nhàng nhưng cũng chả hiểu sao mấy năm gần đây lại thay đổi loanh xoành xoạch y như một con người khác. vừa ngổ ngáo vừa ngông cuồng.

- sao mày không giúp anh? tìm người mới làm gì?

- em bận. nhưng mà yên tâm, người này không làm anh thất vọng đâu. chắc cũng sắp tới rồi đấy, nhớ đừng bất ngờ quá nhé.

mingyu vừa dứt câu wonwoo đã dập máy, chán nán thở dài ngồi ngả lưng ra ghế. rốt cuộc thì người kia là ai mà lại khiến mingyu phải nói như vậy?

bất ngờ? giờ chỉ có younghee xuất hiện mới làm wonwoo bất ngờ thôi.

thú thật trong một giây phút nào đấy anh đã thầm hi vọng người đó là cô.

"không phải em ấy cũng là luật sư sao?"

chưa đầy năm phút sau, tiếng đập cửa vang lên đã kéo wonwoo trở về với thực tại. anh đứng phắt dậy, chỉnh sửa lại bộ suit mình đang mặc cho chỉnh tề rồi mới đáp.

[drop] nếu biết đó là lần cuối _ wonwooNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ