Phòng khách sạn tạm thời trở thành nhà mẹ đẻ của Han Dong Min, Han Dong Min đã trang điểm chủ rể nhỏ xong, thay bộ lễ phục dành cho chú rể nhỏ màu trắng thánh khiết, cười nhạt ngồi trên giường, trên mặt tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn.
Jungkook đứng bên cạnh, nhìn người trợ lý cho chú rể nhỏ đang làm đầu cho Han Dong Min, khóe miệng cười nhẹ. Nhìn bạn tốt nhất của mình lấy chồng, cảm giác của cậu lúc này rất khó nói.
Không khỏi có chút xúc động, thời gian trôi qua thật nhanh, một thiếu niên trẻ trung hồi đó nay đã phải gả làm chồng nhỏ người ta rồi. Nhớ tới quãng đường mười năm của cậu ấy và Gim Hyun, vốn là câu chuyện khiến người ta phải ghen tỵ và hâm mộ, cậu thật không nói ra được lời ác ý.
Sự cố chấp của Han Dong Min khiến cậu có cảm giác đau lòng nói không ra lời, nhưng mà kết quả đáng mừng là Gim Hyun coi như là người đàn ông có trách nhiệm, mặc dù yêu nhau mười năm cuối cùng chỉ chờ được một cuộc hôn nhân vì trách nhiệm, là chuyện bi ai như thế nào, thế nhưng đây là lựa chọn của Han Dong Min, là sự kiên trì đối với cuộc tình mười năm của cậu ấy, người khác có thể nói gì được đây chứ.
Jungkook nhìn cậu ấy, khóe miệng từ từ cong lên, hôm nay là ngày quan trọng nhất trong đời cậu ấy, không nghĩ gì khác, điều duy nhất mình có thể cho là lời chúc phúc.
Tiến lên, chăm chú nhìn cậu ấy, thật lòng nói: "Han Dong Min, hôm nay mi thật xinh đẹp."
Han Dong Min cũng cười, không cười to như dĩ vãng mà hôm nay, cậu nhàn nhạt mấp máy môi, trên mặt không giấu được hạnh phúc.
Jungkook nhìn cậu ấy, hốc mắt đỏ lên, ngồi xuống kéo tay cậu ấy, cố gắng làm mình cười, nhưng nước mắt trong hốc mắt không khống chế được, chảy xuống.
"Ai nha, cậu khóc cái gì a!" Thấy cậu khóc, Han Dong Min có chút bối rối muốn tìm khăn giấy cho cậu, nhưng hộp khăn giấy kia đặt ở tủ đầu giường cách xa cậu, cậu muốn lấy, nhưng thế nào cũng không với được, cúi đầu thấy nước mắt Jungkook rơi càng nhiều hơn, vội vàng la lên: "ai nha kookie, đang tốt đẹp, cậu khóc cái gì a!" Đưa tay muốn lau đi nước mắt trên mặt cậu.
Trợ lý chú rể nhỏ đứng bên cạnh kéo khăn giấy trên tủ đầu giường đưa cho Jungkook, Jungkook đưa tay nhận lấy, nhưng thế nào cũng không ngăn được dòng nước mắt kia, nắm chặt tay Han Dong Min, có phần nghẹn ngào, thật tình nói: "phải hạnh phúc biết không, nhất định phải hạnh phúc!"
Han Dong Min nhìn cậu, bị cậu làm cảm động, không ngừng gật đầu, hốc mắt thoáng cái đã có sương mù, mắt thấy nước mắt sắp chảy ra rồi, trợ lý chú rể nhỏ thấy vậy vội vàng kêu lên: "trời, cậu không thể khóc, nếu cậu khóc, lớp trang điểm này sẽ bị trôi đi, mau ngẩng đầu, mau ngẩng đầu nhìn trần nhà." Trợ lý chú rể nhỏ có chút căng thẳng, vừa nói vừa vội vàng rút khăn giấy ra, đưa cho Han Dong Min, trang điểm cho chú rể nhỏ rất rườm ra khó làm, nếu vì khóc mà trôi đi thì rất phiền phức, hơn nữa thời gian cũng không còn sớm rồi, không chừng chú rể sắp đến rồi.
Han Dong Min ngẩng đầu bức dòng nước mắt muốn chảy xuống kia trở về, nhận lấy khăn giấy người trợ lý chú rể nhỏ đưa tới, nắm trong tay, cười mắng Jungkook: "đều tại cậu, chờ lát nữa nếu mình không đẹp, xem mình làm sao tha cho cậu."Jungkook cũng cười, cầm lấy khăn giấy lau đi nước mắt trên mặt mình. Nhìn lúc này trên cổ Han Dong Min trống không, đột nhiên nhớ tới sợi dây chuyền ngọc trai mà mình đi trung tâm thương mại mua ngày hôm qua, vội vàng mở túi lấy ra, hỏi người trợ lý chú rể nhỏ, sợi dây chuyền này phối hợp với trang phục chú rể nhỏ có được không.
Người trợ lý chú rể nhỏ nhìn sợi dây chuyền đơn giản kia, một lúc lâu mới phản ứng lại, gật đầu lia lịa, tất nhiên có thể, quá có thể. Sợi dây chuyền ngọc trai này đơn giản nhưng không hề mất trang nhã. Trong trang nhã lại lộ ra vẻ cao quý, phối hợp với trang phục chú rể nhỏ của Han Dong Min hôm nay thật sự thích hợp, thậm chí còn thích hợp hơn so với chiếc vòng cổ kim cương mà họ đã chuẩn bị trước.
Han Dong Min nhìn sợi dây chuyền trong tay cậu, có chút kinh ngạc hỏi: "cái này cậu lấy ở đâu ra?"
Jungkook tự mình đeo sợi dây chuyền lên cho Han Dong Min đeo, vừa nói: "không phải là của mình, là của cậu! Đây là quà cưới mà mình tặng cậu."
Han Dong Min sững sờ cúi đầu nhìn sợi dây chuyền ngọc trai trên cổ mình, nói: "mình rõ ràng tặng cho cậu bộ đồ ngủ chỉ có mấy trăm, thế mà cậu tặng lại cho mình một viên ngọc trai lớn thế này!"
Nói đến bộ đồ ngủ kia, Jungkook vẫn còn không nhịn được liếc trắng cậu ấy một cái, nói: "tốt nhất là cậu đừng nhắc đến bộ đồ ngủ kia với mình, nó đã bị mình hoàn toàn đẩy vào lãnh cung, trọn đời không thoát thân được!" Cũng bởi vì đó là bộ đồ ngủ mà cậu ấy tặng, cho nên, mấy lần muốn ném đi, cuối cùng vẫn để lại, nhưng mà, bị đặt tầng cuối cùng của tủ quần áo!
Han Dong Min biết điều câm miệng, khóe miệng khẽ cong lên lộ ra nụ cười gian xảo, tận lực nhỏ giọng để cậu không nghe được nói: "nếu không phải mình, cậu và Kim tiên sinh nhà cậu sao có thể ân ái như thế a, thật là chi ân bất thiện báo." Đừng tưởng rằng tối hôm qua cậu ấy không nghe thấy cậu và Kim tiên sinh nửa đêm vẫn ngọt ngào nói chuyện điện thoại!
Ba Han và mẹ Han từ bên ngoài đi vào, bưng bánh trôi vào cho mấy người Han Dong Min ăn. Jungkook nhìn đồng hồ, cũng chẳng quan tâm ăn uống, cầm lễ phục phù dâu đi vào phòng tắm thay, sau đó lại để cho trợ lý chú rể nhỏ giúp cậu trang điểm lại.
Han Dong Min chỉ ăn được vài miếng bánh trôi, không ăn được nữa, cau mày lắc đầu.
Mẹ Han lo lắng cả buổi lễ cậu ấy không có thời gian ăn, thân thể không chống cự được, hơn nữa hiện tại Han Dong Min đang mang thai, nên bưng bánh trôi lên khuyên: "tiểu Lệ, ăn chút nữa đi, tối qua cũng không ăn nhiều, đến hôn lễ, con làm sao có sức."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop][Chuyển ver - Vkook] Anh có muốn kết hôn với tôi không?
Genel KurguCậu là chàng trai lớn tuổi, thân phận thường thường. Anh là người đàn ông trẻ tuổi quyền quý, lại là nhân vật số một của Seoul trong tương lai.Cậu từng có qua một tình yêu khắc cốt ghi tâm, nhưng cuối cùng tình yêu cũng không chiến thắng được thực t...