Chương 26: Ký kết

32 4 0
                                    

Qua năm mới cũng chưa có việc gì để làm, Tạ Nhan vẫn ở trong nhà Phó Thanh, lúc rảnh rỗi thì ngồi học cắt giấy hoa với ông nội Phó. Cậu không có thiên phú nhưng rất chăm chỉ, đầu óc cũng không ngu ngốc, tuy cầm cắt không khéo lắm nhưng cũng coi như là ra hình ra dạng.

Ông nội Phó cứ gặp người khác là kể mình có người kế nghiệp rồi.

Cho đến ngày mùng bảy, cắt được một hồi thì Tạ Nhan có việc ra khỏi nhà, cậu hẹn người đại diện bên Huy Đạt gặp mặt ở trụ sở công ty. 

Phó Thanh lái xe đưa cậu tới, trước khi đi ông nội Phó gọi Tạ Nhan lại căn dặn: "Cháu còn nhỏ tuổi, nếu gặp việc khó thì hỏi A Thanh để nó giúp cháu."

Tạ Nhan đáp một tiếng. 

Lên xe, Tạ Nhan thắt dây an toàn, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bỗng nghe Phó Thanh hỏi: "Hồi hộp không?"

Tạ Nhan nói: "Không hồi hộp, không có gì phải căng thẳng."

Có lẽ thấy như vậy có chút qua loa, Tạ Nhan suy nghĩ chốc lát rồi giải thích vài câu: "Đây đã là công ty tốt nhất em có thể chọn, đạo diễn Tôn cũng giúp em xem kỹ hợp đồng, không có vấn đề gì. Tất cả đều đã chuẩn bị xong, mọi chuyện đều đã quyết định xong xuôi, cũng không có gì phải khẩn trương."

Kỳ thực nếu chuyện chưa quyết định xong, cậu cũng sẽ không khẩn trương, không có tác dụng gì. 

Phó Thanh xoa nhẹ đầu cậu một chút: "Tiểu Tạ nghĩ thoáng vậy là tốt rồi."

Sau khi ăn Tết cùng nhau, hai người thân mật hơn trước đây một chút, lúc trước thì Phó Thanh làm thế nào mà xoa xoa vò vò trên đầu Tạ Nhan được.

Tuy nói Phó Thanh xem Tạ Nhan là bạn nhỏ, nhưng thật ra cũng rõ cậu là người trưởng thành, hành vi cử chỉ cần phải chú ý, nhưng sau Tết những xa cách lạ lùng đều biến mất.

Đại khái là vì từng thân mật truyền lửa nơi đầu thuốc cho nhau đi. 

Tạ Nhan xuống xe, đi vào trụ sở của Huy Đạt. Huy Đạt là công ty quản lý, quản lý rất nghiêm ngặt, vì chú ý an toàn sự riêng tư của nghệ sĩ, đi thang máy cũng cần có hẹn trước.

Cậu đi tới trước quầy lễ tân, gõ nhẹ lên bàn một cái: "Tôi là Tạ Nhan có hẹn lúc hai giờ chiều với Vương Chúc Duy."

Cô tiếp tân ngẩng đầu lên, cô ở chỗ này làm gần một năm, gặp qua không ít minh tinh, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Tạ Nhan tim cô bắt đầu đập nhanh hơn, sửng sốt một chút mới hồi phục dáng vẻ lễ phép: "Xin chờ một chút, tôi giúp anh kiểm tra."

Sau khi kiểm tra xong, cô mở thang máy cho Tạ Nhan, sau khi nhìn bóng lưng của cậu biến mất lập tức trở về vị trí của mình, dùng sức vỗ vỗ người chị em của mình: "Vừa rồi có một anh trai nhỏ tui chưa thấy tới công ty chúng ta, không trang điểm, không photoshop, không cần ánh sáng bổ trợ, không cần hiệu ứng bộ lọc vẫn cực kì đẹp trai, đẹp xỉu luôn á!!! Hình như hôm nay cậu ấy hẹn gặp người đại diện, chờ cậu ấy ra mắt, bà nhất định sẽ vì cậu ấy thần hồn điên đảo." 

Tạ Nhan đến phòng số 812, gõ cửa một cái, bên trong đáp lại: "Mời vào."

Bên trong có một người đàn ông đang ngồi, vóc dáng không cao, đeo cặp mắt kính, khuôn mặt tươi cười chào hỏi với Tạ Nhan: " Xin chào Tạ Nhan, hôm nay chúng ta ký hợp đồng, nếu cậu không còn ý kiến gì, Vương Chúc Duy tôi sau này sẽ là người đại diện của cậu."

Nói xong, hắn đem hợp đồng đẩy đến trước mặt Tạ Nhan.

Bản hợp đồng này là tổng giám của Huy Đạt soạn ra, Tôn Hoài Quân cũng đã xem qua, không có vấn đề gì, nhưng Tạ Nhan vẫn xem lại từ trang đầu tiên, đọc lần lượt từng hạng mục và điều khoản một lần nữa.

Mà Vương Chúc Duy vẫn đang đánh giá Tạ Nhan.

Dưới tay Vương Chúc Duy đang có hai người, cũng không tính là nổi, một người thật sự nhìn không có chút hi vọng nào, khi hết hạn hợp đồng thì đi làm thầy dạy vũ đạo cho Huy Đạt, một người vẫn đang được huấn luyện. Tuy rằng cuối năm ngoái vừa ký thêm một người, nhưng tổng giám Huy Đạt thấy dưới tay hắn vẫn chỉ có hai người, đem Tạ Nhan tính qua chỗ hắn. 

Người mới này dung mạo rất đẹp, bên ngoài còn đẹp hơn trong hình, còn mới diễn xong một bộ phim điện ảnh tốt, kỹ năng diễn xuất hẳn là rất có tiềm năng. Nhưng Vương Chúc Duy không muốn dẫn dắt cậu, là do tổng giám cứ mạnh mẽ đưa tới. 

Nguyên nhân là cuối năm ngoái hắn ký với một minh tinh tên là Tần Hạo Thành. Nhưng cũng chỉ là tuyến mười tám, lớn lên cũng đẹp, nhưng chắc chắn là không bằng Tạ Nhan, nhưng lúc ký hợp đồng, Tần Hạo Thành nói thẳng phía sau mình có người chống đỡ, chờ dùng tiền nâng hắn lên, thấy dưới tay Vương Chúc Duy cũng không có bao nhiêu người đáng để coi trọng, bằng không hắn sợ tài nguyên kim chủ đưa cho lại bị Vương Chúc Duy dùng cho người khác. 

Chuyện này không thể lộ ra, cũng không thể nói tỉ mỉ với tổng giám, Vương Chúc Duy không thể làm gì hơn là ký với Tạ Nhan, nhưng chỉ có thể nuôi thả, bằng không chuyện hợp tác với Tần Hạo Thành bên kia không giải quyết được.

Vương Chúc Duy nghĩ rất rõ ràng, trong cái giới này tướng mạo, kỹ năng diễn xuất, năng lực gì đó nói cho cùng cũng chẳng phải điều quá quan trọng, có thể khiến người ta nổi tiếng thật sự là may mắn và tiền tài. Nhưng may mắn quá hư vô mờ mịt, không ai có thể nắm chắc. Điều kiện tốt như Tạ Nhan, nhất định sẽ nổi sao? Không nhất định. Nhưng Tần Hạo Thành thì khác, sau lưng hắn có tiền chống đỡ, cho nên bỏ qua một Tạ Nhan tương lai không chắc chắn là một lựa chọn rất chính xác. 

Trong lòng hắn nghĩ là vậy, nhưng ngoài mặt vẫn bình thường, thân thiết nói: "Ý muốn của cậu là đóng phim, sau này tôi sẽ chú ý tài nguyên ở phương diện này cho cậu." 

Tạ Nhan một chữ cũng không đáp xem cho xong toàn bộ hợp đồng, gật đầu với Vương Chúc Duy, ký tên mình xuống.

Vương Chúc Duy hỏi tình huống của cậu gần đây, tuy dùng giọng điệu thương lượng trên thực tế đã quyết định rồi: "Cậu còn ở chỗ đạo diễn Tôn quay phim mấy tháng, bộ phim đó là chính cậu ký, công ty không lấy lợi nhuận, cũng không thể sắp xếp hoạt động cho cậu. Giai đoạn này cậu quay ⟪ Bạch Kình ⟫, chắc chắn là không được trả lương, cũng không thể sắp xếp trợ lý. Nhưng nếu cậu thật sự cần tôi có thể kiếm cho cậu, nhưng tiền thì tự cậu chi."

Tạ Nhan không có ý kiến gì: "Tôi không cần trợ lý."

Cậu nhìn ra được Vương Chúc Duy làm qua loa lấy lệ, nhưng cũng không để trong lòng. Cậu gia nhập công ty chỉ là muốn đóng phim, Huy Đạt lớn như vậy tài nguyên rất nhiều, dù chỉ là vai tầm thường không đáng chú ý thì cậu cũng không để bụng. Mà tiền đóng phim của cậu cũng liên quan tới tiền lương của Vương Chúc Duy, vậy Vương Chúc Duy cũng sẽ không quá ngăn cản cậu đóng phim, không có gì đáng lo lắng. 

Nhưng Tạ Nhan suy nghĩ chốc lát vẫn nói thêm: "Nếu có vai diễn gì thì gọi cho tôi là được." 

Ngoài ra cũng không có gì hay để trò chuyện tán gẫu. 

Lúc Tạ Nhan định rời đi thì cửa phòng làm việc chợt có người mở ra, một người đi vào.

Người kia cao chưa đến một mét tám, rất gầy, mặt trang điểm rất đậm nhưng vẫn nhìn ra khí sắc không được tốt, vừa vào cửa đã nhìn Tạ Nhan chăm chú, âm dương quái khí hỏi: "Cậu là Tạ Nhan?" 

Vương Chúc Duy ngẩn ra một chút rồi lập tức giới thiệu: "Đây là Tần Hạo Thành, cũng là nghệ sĩ tôi đang dẫn dắt, ký sớm hơn cậu một tháng." 

Tạ Nhan nói: "Xin chào."

Tần Hạo Thành "Hừ" một tiếng, không để ý tới cậu. Từ ngày Vương Chúc Duy nói sẽ ký với Tạ Nhan tới nay, Tần Hạo Thành xem cậu như người muốn tranh giành tài nguyên với mình, ngày hôm nay gặp mặt thì càng thấy không hợp nhau.

Nguyên nhân không phải do hắn, là do Tạ Nhan lớn lên quá đẹp.

Vương Chúc Duy muốn hòa giải, liền nói thêm một câu: "Hạo Thành tới sớm hơn cậu, tuổi cũng lớn hơn, cũng xem như là đàn anh của cậu, cậu gọi một tiếng anh cũng được."

Tạ Nhan sắc mặt lạnh lùng, liếc nhìn Tần Hạo Thành, đi đến cửa thờ ơ nói: "Đừng cản đường tôi." 

Vóc người cậu cao lại thêm khí thế hung ác, Tần Hạo Thành không tự chủ được lùi một bước, Tạ Nhan trực tiếp đẩy cửa đi ra, còn có thể nghe được tiếng Vương Chúc Duy nói bên trong: "Tiểu tổ tông ơi, tôi kêu cậu một tiếng tổ tông rồi, đừng giận nữa." 

Lời Tần Hạo Thành mắng chửi thì cậu không nghe được.

Tạ Nhan cũng rất phiền.

Nhưng phiền cũng vô dụng, hợp đồng đã ký rồi, không thể đổi ý. Tạ Nhan cũng không thèm để ý cái nhìn của người khác với cậu, nói trắng ra là dùng thủ đoạn ngáng chân cũng được chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng của cậu.

Ranh giới cuối cùng của cậu rất đơn giản, đóng phim, tôn nghiêm bây giờ còn có thêm một điều nữa, Phó Thanh.


[Đam mỹ| Edit] Làm NũngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ