十九 - 19

1.3K 180 46
                                    

Thế là Chương Hạo bị Thẩm Tuyền Duệ lôi đến trung tâm mua sắm. Theo sau còn có Phác Quân Húc và Thành Hàn Bân.

Thẩm Tuyền Duệ dẫn Chương Hạo đi khắp nơi, hết đi lựa quần áo đến chọn trang sức. Mà cậu phải cảm thán một điều, dáng của Chương Hạo vô cùng đẹp, chỉ có điều là quá gầy, chỉ cần lên một tí cân liền có thể trở nên vô cùng quyến rũ. Chân dài, theo thon vai lại rộng, chính là loại body đáng mơ ước.

Thẩm Tuyền Duệ là một người có đam mê về thời trang, phải nói quần áo của cậu lựa luôn là những bộ nổi bật nhất, dẫu cho có không đẹp thì ướm lên người Chương Hạo vẫn khiến người ta xao xuyến, chứng minh cho câu lụa đẹp vì người.

Chương Hạo bị Thẩm Tuyền Duệ kéo đi vô cùng vui vẻ, không những không thấy phiền mà còn thấy vô cùng thích thú. Anh đã mơ về ngày này rất nhiều lần, về ngày mình sẽ có bạn bè và được đi chơi cùng bạn như thế này.

Bởi vì trước kia do học cùng trường với Chương Nhĩ mà bị bắt nạt, tẩy chay, Chương Hạo trước đó chưa từng có người bạn nào.

"Lấy hết đống này cho tôi, tên kia trả tiền."

Thẩm Tuyền Duệ vừa nói vừa xách đống túi giấy dẫn theo Chương Hạo rời đi, phía sau là Phác Quân Húc và Thành Hàn Bân lọ mọ quẹt thẻ đen.

Hôm nay mua rất nhiều quần áo mới cho Chương Hạo, hết quần áo thì lại chuyển sang trang sức và phụ kiện.

Thẩm Tuyền Duệ kéo Chương Hạo vào một cửa hàng bán đồ trang sức đắt giá, có thể nói cậu là người quen của chỗ này, là khách vip.

"Chào cậu Thẩm."

Tiếp tân nói, sau đó Thẩm Tuyền Duệ vô cùng quen thuộc mà bước vào. Chương Hạo ngơ ngác nhìn xung quanh, nhìn đống trang sức lấp lánh cứ liên tục toả ánh hào quang.

Thật ra anh không có đam mê với đá quý nhưng khi nhìn những viên ngọc lấp lánh kia liền không nhịn được mà quan sát rất lâu.

Thành Hàn Bân nhìn thấy anh nhìn một chiếc vòng cổ chằm chằm, là một chiếc vòng cổ có mặt hình trăng khuyết.

Thẩm Tuyền Duệ lại kéo anh đi chọn trang sức, nhưng Chương Hạo lắc đầu bảo mình không cần gì thêm, cậu cũng không ép anh, cậu muốn chọn cho bạn trai một chiếc đồng hồ.

"Húc Húc đến đây."

Phác Quân Húc có vẻ là người khá ít nói, hoặc là do gã ta chưa quen với mọi người.

Thẩm Tuyền Duệ ướm chiếc đồng hồ lên cổ tay Phác Quân Húc: "Đẹp đó, em thích không?"

"Duệ Duệ chọn thì cái gì em cũng thích."

Cả hai mỉm cười nhìn nhau, sau đó Thẩm Tuyền Duệ liền gọi nhân viên: "Lấy chiếc đồng hồ này cho tôi-"

Cậu chưa dứt giọng đã thấy một người quen đang đi về phía mình.

Là Chương Nhĩ.

Thẩm Tuyền Duệ rủa trong lòng, sao cậu ta cứ như âm hồn bất tán vậy?

"Ồ đoán xem ai đây? Giám đốc Thẩm, chào anh."

Thẩm Tuyền Duệ ngó lơ cậu ta: "Húc Húc, đi thôi."

binhao | to the moon Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ