Giúp anh?
Đôi mắt sáng của Bạch Lộc mang theo chút kinh ngạc nhìn anh, có hơi không thể tin được đây là lời mà Thái Từ Khôn nói ra.
Anh cũng có lúc phái cầu người giúp đỡ sao?
Có điều...
Loại chuyện này cô giúp thế nào chứ.
Bạch Lộc cụp mắt xuống, nhẹ nhàng run một chút: "Xin lỗi, có lẽ tôi không thể giúp được anh."
Thái Từ Khôn nhét thiệp mời vào tay Bạch Lộc.
Thừa cơ nắm lấy ngón tay của cô, đem thiệp mời cuộn lại, không cho phép cô buông ra: "Bây giờ chúng ta vẫn còn là vợ chồng, em không giúp anh thì anh giúp anh chứ."
"Nhưng mà......"
Bạch Lộc thả lòng đầu ngón tay, muốn trả lại thiệp mời.
Thái Từ Khôn rũ mắt dùng cặp mắt sâu thẳm thâm trầm kia lẳng lặng nhìn cô: "Lẽ nào em muốn trơ mắt nhìn anh bị bắt."
"Bị bắt gì chứ?" Bạch Lộc cạn lời.
Không phải chỉ là xem mắt thôi sao, làm gì mà tăng mức độ đến kinh khủng như vậy.
"Tội trùng hôn." Thái Từ Khôn nhàn nhạt nhìn cô, "Dựa theo tác phong hành sự của mẹ anh, một khi nhìn trúng con dâu tương lai, thì sẽ lập tức bắt anh bồi dưỡng tình cảm với cô ấy, một tháng sau sẽ kết hôn, hai tháng mang thai, tốt nhất là sinh con trai. Nếu như sinh con gái, sau một năm tu dưỡng, lại phải mang thai lần thứ hai, cho tới khi sinh ra được người kế thừa tương lai thì mới thôi."
Bạch Lộc vừa xong đồng tử đột nhiên co rúm lại.
Lời này của Thái Từ Khôn là có ý gì......
Anh là đang giải thích lý do vì sao không nói chuyện kết hôn của họ với người trong nhà.
Vậy thì tại sao bây giờ lại muốn đưa cô đến bữa tiệc, mẹ anh chắc cũng ở đó.
Thái Từ Khôn sẽ không để Bạch Lộc trở thành công cụ sinh con của gia đình anh.
Cô có cuộc sống của riêng mình.
Hiện tại dẫn cô đi gặp người nhà, chẳng qua là vì Bạch Lộc hiện giờ đã không còn phụ thuộc toàn bộ vào anh nữa, ngay cả là đối mặt với sự giục sinh của mẹ anh, cũng sẽ không vì không thể cự tuyệt trưởng bối, sẽ không vì không muốn khiến anh khó xử, mà dối lòng đồng ý.
Có đôi khi, Thái Từ Khôn cũng cảm thấy, Bạch Lộc rời khỏi anh để trưởng thành là một chuyện tốt.
Cuối cùng chẳng phải đã khiến cô để tâm hơn đến bản thân sao.
Anh không cần lại phải thận trọng, lo lắng lời nói của ai đó, sẽ có thể đem trái tim vốn bị người nhà làm tổn thương, tiếp tục bị khoét thêm một lỗ hổng.
Chân mày đẹp của Bạch Lộc nhíu lại.
Thái Từ Khôn cười nói: "Sao thế, sợ mình sẽ mềm lòng đồng ý với mẹ của anh sinh con cho anh hả?"
"Sao có thể." Bạch Lộc phủ nhận theo bản năng, "Tôi không muốn sinh con."
Trước đây cô có lẽ từng nghĩ sẽ sinh một đứa con thuộc về chính bọn họ, tạo thành một gia đình chân chính.
BẠN ĐANG ĐỌC
[CV Kunlu] Tim đập không nghe lời
Ficção GeralTác giả: Thần Niên Edit: xanhngocbich Chuyện chuyển ver chưa được sự đồng ý của tác giả và Editer, vui lòng không mang ra ngoài Một câu tóm tắt: Mỹ nhân sườn xám X Văn nhã cấm dục Lập ý: Người có tình sẽ thành thân thuộc