Chap 8
Kể từ sau khi Hoàng Mĩ Anh thẳng thắn nói với Trịnh Tú Nghiên cô là vì hợp đồng mới cùng Trịnh Nghiên hợp tác cùng quan tâm sức khỏe cho cô ấy Trịnh Tú Nghiên đến bóng dáng cũng không thèm xuất hiện trước mặt cô, nếu như là trước đây cho dù có đuổi cô ấy cũng không đi chứ đừng nói không gọi cũng sẽ đến.
-Làm sao đây, không phải chọc cô ấy giận rồi chứ? – Hoàng Mĩ Anh ngồi trong phòng làm việc của bọn họ cắn móng tay lo lắng nghĩ
Thường ngày cô không phải là rất mong càng ít tiếp xúc với cô ấy càng tốt hay sao, ngồi cùng phòng với cô ấy sẽ có một loại áp bức kinh người hay sao? Vì cớ gì bây giờ không thấy bóng dáng người ta liền cảm thấy trong lòng khó chịu đây, lại đồng cảm giác lo lắng. Lúc nghe thư kí của Trịnh Tú Nghiên nói cô ấy mấy ngày nay đều bận rộn chỉ ghé qua công ty một chút liền đi ngay cô cảm thấy thất vọng nặng nề đúng là cô ấy đã giận cô thật rồi, Hoàng Mĩ Anh cô đúng là bị điên rồi tại sao bây giờ đầu óc lại rối loạn lên như vậy chứ, điên rồi điên rồi, cô tự cốc đầu mình trách móc.
-Em đang làm cái trò gì vậy, không sợ cốc hỏng đầu mình sao?
Trịnh Tú Nghiên đột nhiên ở ngoài cửa đi vào thấy Hoàng Mĩ Anh tự mình hành hạ bản thân không hiểu chuyện gì ban đầu là ngạc nhiên sau đó chuyển thành lo lắng giữ tay cô ấy lại, mắt đẹp híp lại không vui hỏi
-Trịnh Tú Nghiên, cô về rồi – Hoàng Mĩ Anh ngước mặt lên nhìn thấy cô thì vui đến phát khóc
-Cái gì về rồi, đây là phòng làm việc của Nghiên không ở đây thì ở đâu? – Trịnh Tú Nghiên càng không hiểu hỏi lại
-Nghiên không phải là đang giận em sao? – Hoàng Mĩ Anh đột nhiên òa khóc
-Giận em?!? Nghiên khi nào thì giận em vậy sao Nghiên lại không biết chuyện này chứ, ngoan không khóc.
Trịnh Tú Nghiên làm sao biết cô đột nhiên lại òa khóc lớn đến vậy kinh hãi vội vàng đem cô ôm ở trong ngực dỗ dành cô, lại nghe cô nói hươu nói vượn gì đó không hiểu gì hết.
-Không phải ngày đó em nói vì công việc mới quan tâm Nghiên cho nên Nghiên giận sao cho nên mấy ngày cũng đều không gặp mặt em, bình thường không gặp thì thôi đi đến công ty cũng liền không thấy người đâu. Còn không chứng tỏ Nghiên là người nhỏ mọn quỷ hẹp hòi tránh mặt người ta sao? – Hoàng Mĩ Anh ảm thấy ấm ức vừa ô ô khóc vừa nói còn tiện tay đấm Trịnh Tú Nghiên mấy cái
-Ai nha, cô bé ngốc Nghiên làm gì giận em chứ không phải Nghiên vì em mà tốn công đi tìm mấy người mẫu sao? Đồng thời cũng thay em có lời mời đến Kim Hiếu Nghiên và Lý Thiện Khuê rồi bọn họ đều đã dồng ý – thì ra là cô ấy hiểu lầm cô là đang giận cô ấy nên mới giải thích
-Còn nói không giận, không phải muốn nhanh tìm người mẫu để hoàn thành công việc sao. Nghiên chính là quỷ hẹp hòi, quỷ hẹp hòi ô ô... – Hoàng Mĩ Anh thế nào càng khóc rống to hơn chân tay quờ quạng đấm lung tung trên người Trịnh Tú Nghiên
-Được được được, Nghiên chính là quỷ hẹp hòi. Ngoan không khóc Nghiên sẽ rất thương tâm.
Con gái đúng là con gái thay đổi còn nhanh hơn lật sách Trịnh Tú Nghiên chống đỡ không kịp chỉ biết ôm cô trong ngực nhẹ nhàng xoa dịu cô, khóc đến khi chỉ còn tiếng nấc mới thôi. Trịnh Tú Nghiên nâng lên khuôn mặt xinh đẹp khóc đến hai mắt xưng đỏ đau lòng lau đi giọt lệ còn xót lại cho cô, Trịnh Tú Nghiên làm sao nỡ giận cô vợ nhỏ này chứ. Hơn nữa cô đi tìm Kim Hiếu Nghiên với Lý Thiện Khuê chính là đề phòng bất chắc chuyện tương tự lần trước xảy ra với Kim Thái Nghiên.