|lowercase|
*có dick2t, cap2t, bray2t, gừng2t, right2t, dlow2t, mike2t, dt2t, masew2t nha.
______________________________
"socola sữa ngon hơn, mua đi!"
"ông móc cái họng ra xem chỗ nào ngon, lấy socola trắng!"
"đụ má mày muốn ăn vả chứ gì? sữa ngon nhất, mày khỏi."
"câm đi lão già, của tôi mới ngon."
"sữa!"
"trắng!"
hai người đàn ông to xác đứng trước quầy bánh ngọt và cãi nhau xem loại nào ngon hơn. nghe đến nhục, người qua đường người ta kì thị cho.
"thôi xin, hai anh dừng được chưa? bộ chưa đủ quê hay sao?" đức duy đành lên tiếng sau hơn mười phút mà hai con người kia vẫn chưa cãi nhau xong.
"đi cùng hai người nhục đéo biết dấu mặt vào đâu, lớn già đầu mà cứ như trẻ con."
"làm như mày lớn lắm đấy thằng oắt." đức trí quay lại.
công hiếu thì không thèm quan tâm, vẫn chăm chú chọn lựa.
"chó duy xem socola sữa hay trắng ok hơn?" hắn chỉ vào hai cái bánh.
"xời, anh hỏi đúng người rồi đấy."
"hừm." nó ngẫm nghĩ một hồi rồi chỉ sang quầy bên cạnh.
"vị dâu ấy..."
"..."
______________________________
"về rồi về rồi!" công hiếu đạp thẳng cửa xông vào, theo sau là trí và duy. tay ai cũng xách theo vài cái túi to đùng.
"đm hỏng cửa nhà tao!" thanh bảo chạy vội ra giữ lấy cánh cửa ngăn cho không đập vào tường. gỗ đắt tiền đấy không đùa đâu.
"gì nhiều thế?" ngọc chương thấy ba người nối đuôi nhau đi vào vào liền hỏi.
"bánh." đức trí trả lời cụt lủn rồi cất đống bánh vào tủ lạnh.
"vãi l mua cả chục cái, ăn kiểu chó gì được?" nhìn một loạt hộp bánh được xếp ngăn nắp trong tủ mà nó hoa cả mắt.
"mỗi vị một cái cho nhanh chứ để hai thằng đần này đứng cãi nhau thì bây giờ khéo còn chưa về." công hiếu đáp, hếch mặt về phía duy và trí.
đức duy thấy mình bị kéo vào liền lao đến đáp trả.
"ê rõ ràng hai anh mới cãi nhau, người trắng người sữa hơn chục phút, em chả làm cái chó gì."
"nín cái mỏ mày lại, đứa nào đòi vị dâu khi bọn tao đang chọn socola hả?" đức trí tán vào đầu thằng em một cái.