Năm giờ ba mươi sáng, Choi Beomgyu giật mình thức giấc bởi cơ thể đau nhức ê ẩm, anh còn tưởng rằng bản thân mình đã bị tận mấy con voi giày xéo ấy chứ.
Hôm nay anh dậy sớm hơn thường lệ, Kang Taehyun vẫn còn đang say giấc nồng bên cạnh nhưng cánh tay rắn rỏi của hắn vẫn đang ôm chặt lấy eo anh.
Omega từ từ ngồi dậy và bước xuống giường, quần áo của anh thì đã bị tên kia xé rách hết rồi nên Choi Beomgyu đành vớ đại lấy chiếc áo sơ mi trong tủ quần áo của hắn rồi khoác tạm vào và bỏ về phòng mình.
Vừa mở cửa phòng ngủ ra đã thấy tàn tích của đêm qua vẫn còn đó, ngay lập tức khuôn mặt của Choi Beomgyu đã đỏ rần hết cả lên. Luật sư tiến đến thay drap giường mới, những mảnh quần áo của hắn và anh tối qua cũng được Choi Beomgyu gom lại gọn gàng.
Bây giờ vẫn còn khá sớm nhưng omega đã đi tắm để chuẩn bị đi làm. Choi Beomgyu nghĩ rằng anh vẫn nên đi làm sớm hơn mọi ngày một chút vì anh muốn tránh mặt Kang Taehyun, tốt nhất là tránh mặt càng lâu càng tốt.
Choi Beomgyu vừa cởi bỏ chiếc áo sơ mi lúc nãy anh lấy ở phòng Kang Taehyun thì liền bị doạ cho giật mình. Cả người nơi nào cũng là vết hôn, đặc biệt là vùng cổ và xương quai xanh đều dày đặc vết đo đỏ đến nhức mắt.
Chợt Choi Beomgyu mới giật mình quay lại kiểm tra tuyến thể của mình. Vết răng vẫn còn giữ nguyên sau gáy, Choi Beomgyu lại cảm thấy thật bất lực mà ngồi thụp xuống sàn khóc nức nở.
.Chỉ mới sáu giờ sáng, Choi Beomgyu đã rời khỏi nhà để đến công ty. Còn Kang Taehyun thì vẫn không hay biết gì mà vẫn còn đang say giấc nồng cùng với chiếc gối ôm dài mà hắn cứ tưởng rằng đó là người kia.
Choi Beomgyu cũng đến công ty với một tâm trạng khá mệt mỏi vì chuyện đêm hôm qua. Vì còn khá sớm và mọi người vẫn chưa đến công ty nhiều nên anh bèn nằm gục xuống bàn mà nghỉ ngơi một chút.
Ngủ được tầm mười phút thì anh cảm thấy như có một người nào đó đang khều nhẹ vào vai mình, thầm nghĩ đó là Huening Kai nên anh muốn làm lơ mà ngủ tiếp.
- Tiền bối Choi...
Giọng nói này hình như không phải là của Kai, Choi Beomgyu liền chậm chạp ngồi dậy chỉnh tề. Hoá ra người gọi anh lại là Oh Jun Seo.
- Hậu bối Oh, có chuyện gì sao?
- Anh thấy không được khoẻ ở đâu sao? Khi nãy em thấy anh nằm gục trên bàn ấy ạ!
- À không có gì đâu, chỉ là đêm qua ngủ không thẳng giấc thôi!
- Nếu vậy thì để em mời tiền bối cà phê nhé?
- Thôi không cần đâu!
- Đi mà tiền bối... - Oh Jun Seo giương đôi mắt long lanh nhìn anh, cậu rất mong chờ rằng Choi Beomgyu sẽ đồng ý.
- À ừ... T-Thôi cũng được!
Hai người họ cùng nhau xuống canteen ở công ty để cùng nhau uống cà phê. Vẫn còn khá sớm nên họ cũng không gấp gáp mà chọn một cái bàn nhỏ ở đó để tán gẫu đôi chút.
- Mọi khi em thấy anh rất hay đến công ty vào lúc bảy giờ nhưng sao hôm nay lại đến sớm như vậy ạ?
- Tại đêm qua "ngủ không được ngon" nên đã dậy sớm. Chính vì thế mà cũng muốn đến sớm một hôm. Còn cậu, vì sao lại đến sớm như vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
TaeGyu | Love shine [ABO]
FanfictionKang Taehyun và Choi Beomgyu vì có hôn ước giữa hai bên gia đình nên buộc phải chấp nhận cưới người mà bản thân họ ghét nhất trần đời.