Polarity

617 50 1
                                    

Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad chính chủ @LngGiaCt7 và trang Facebook Gã chăn Cừu.

                                  Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

                                                               ---------------------------------------

                                                                           Chương 4.: Lệnh

Và rồi sau đó, trong khi Hermione chăm chú đọc, Harry bắt tay vào việc viết nhật kí giấc mơ của mình cho tiết Bói Toán. Chẳng mấy chốc, hình ảnh từ giấc mơ đêm qua đã lấp đầy đầu nó. Harry không thể gọi đó là một giấc mơ đẹp, thực vậy, đặc biệt là với viễn cảnh Katie Bell đã gào khóc nức nở và hỉ mũi vào vai nó trước khi Voldemort xuất hiện, ngay bên cạnh là chú Sirius...

Harry thấy giấc mơ của mình giống như một túi trà làm từ sự khốn khổ. Trong mơi, nó bị nhấn chìm bởi sự tuyệt vọng dai dẳng, nỗi buồn đeo báo và tệ nhất là sự bất lực đến ngạt thở. Viễn cảnh trong mơ rất thật, rất chân thực và nó làm cho Harry thấy mệt mỏi vô cùng. Mà trong mơ cũng không sai lệch với thực tại lắm. Quả thực năm nay là một năm rất, rất khó khăn. Có lẽ đây là bài học đầu tiên của nó về sự khốn khổ và nhục nhã khi là một Omega chăng?

Khỏi phải nói, Harry chẳng làm được mấy bài tập vào tối hôm đó. Nó cứ nhìn chằm chằm vào lò sưởi với ngọn lửa ấm áp, rực rỡ và đắm chìm trong suy nghĩ bâng quơ. Con Crookshanks cuộn tròn trên đùi nó, phát ra những tiếng gừ gừ khe khẽ.

Phải mất vài tiếng sau thì Ron mới về. Khi ấy đã gần nửa đêm, phòng sinh hoạt chung vắng lặng, trống rỗng.

"Mọi chuyện ổn chứ?" Hermione khe khẽ hỏi và đóng cuốn sách của mình. Gáy của quyển sách đó lại phát ra một âm thanh kì lạ nữa.

Ron hậm hực ném phịch cái cặp da của mình xuống đất một cách thô bạo đến nỗi Crookshanks giật bắn mình và gầm gừ. Nó nửa giận dữ, nửa mệt mỏi đáp lại câu hỏi của Hermione: "Bồ nghĩ sao?!"

"Ừm... Tệ lắm hả?" Hermione nhỏ giọng hỏi.

"Hoàn toàn ngu ngốc!!"

Hào quang ma thuật của Ron giờ đây thực sự rất mãnh liệt, làm lay động mạnh mẽ đến không khí xung quanh. Cơn thịnh nộ nặng nề đó khiến cho Harry phải hơi co rúm người lại khi Alpha ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh. Gáy nó hơi nhói lên nhưng Harry kiên quyết phớt lờ. Nó sẽ không để Ron nhìn thấy sự khó chịu của mình. Không đời nào. Điều đó sẽ chỉ khiến mối quan hệ vốn đã hơi xa cách của hai người trở nên tệ hơn.

Với tất cả chút tự tin ít ỏi còn sót lại, Harry hỏi Ron chuyện gì đã xảy ra.

"Lão dơi già sẽ cấm túc mình cho đến hết tuần," Ron càu nhàu đáp lại.

"Ừm, cũng không tệ lắm đúng không?" Hermione nói, đầy hy vọng. "Hôm nay là thứ Năm nên bồ chỉ bị một ngày nữa..."

"Đó không phải là trọng điểm!"

Ma thuật của Ron bùng lên một cách mạnh mẽ, khiến cho gáy của Harry nhức nhối. Nó nắm chặt tay lại, cố gắng chống lại cảm giác ngứa ran điên cuồng ở nơi ấy.

My Dream WorldsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ