Lăng Khư là phế tích còn lưu lại sau đại chiến của các tu sĩ thượng cổ. Đối với ngoại giới là một không gian độc lập. Nơi này nguy hiểm trập trùng, hơi không chú ý một chút sẽ mất mạng, hồn phách cũng sẽ bị cầm tù ở bên trong. Nhưng trong Lăng Khư kỳ hoa dị thảo, kỳ trân dị bảo nhiều đến đếm không xuể. Các tu sĩ đối với Lăng Khư vừa yêu vừa hận.
Bởi vì linh lực trong Lăng Khư dao động không ổn định, tu sĩ Kim Đan kỳ trở lên không thể đi vào, cho nên cứ mười năm một lần tổ chức Tiên Kiếm đại hội, kỳ thật là để chọn lựa đệ tử đủ tư cách để tiến vào Lăng Khư.
Lăng Khư là địa điểm thăng cấp quan trọng của nam chính, tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Trong nguyên tác nam chính là dành được vị trí hạng nhất trong Tiên Kiếm đại hội đi vào nên hiện tại Sở Ngư tất nhiên không thể để nam chính chịu bất luận một chút tổn thương gì. Lỡ cho ảnh hưởng tới năng lực của y phát huy, xếp hạng hai là không được.
Nói đi nói lại, theo nguyên tác lúc này nam chính mới tới đỉnh Trúc Cơ sơ kỳ, như thế nào đã vụt đến tận Trúc Cơ hậu kỳ?
Sở Ngư sâu sắc cảm thấy buồn bực.
Trở lại tiểu viện, hai người còn chưa ngồi xuống, một đạo truyền âm phù bỗng nhiên từ xa bay tới. Tạ Hi vung tay lên, lười biếng mà bắt lấy, truyền âm phù tự động bốc cháy, giọng nói của Lục Khinh An rõ ràng truyền ra:
"Ba năm đã qua, Ngư nhi có thể tự tìm người cùng đi xuống núi. Vạn sự cẩn thận, không thể lỗ mãng."
Sở Ngư nghe xong ẩn ẩn đau đầu, nhịn không được thở dài.
Ma trùng ăn thịt người xuất hiện ở một toà thành phía Tây Tiêu Hà, cách xa nơi này. Còn hai tháng nữa ấu trùng sẽ nở ra, hiện tại phải xuất phải trước, chuẩn bị sẵn sàng.
Đang nghĩ ngợi, lại có một đạo truyền âm phù bay tới. Tạ Hi thoã mãn mỉm cười, nâng cằm túc nhìn chằm chằm bộ dạng phát ngốc của Sở Ngư, thấy truyền âm phù lại tới, không kiên nhẫn mà tiếp nhận.
"Thỉnh Sở sư điệt dẫn theo đệ tử, cấp tốc đến Bình Uyên phong."
Đã phải đi rồi?
Sở Ngư kinh ngạc một chút, cũng may những đồ vật cần thiết hắn đã chuẩn bị tốt, lập tức đem bội kiếm đeo lên, nhìn Tạ Hi: "Đi thôi."
Trừ bỏ Tạ Hi, hắn không mang theo đệ tử nào của Viễn Trần phong. Nguyên tác Sở Ngư dẫn theo Tam sư đệ cùng Tứ sư đệ, kết quả chỉ mình hắn là sống sót trở về, còn bị trọng thương.
Ở chung ba năm, Sở Ngư rất không nỡ để mấy sư đệ tiểu pháo hôi này đi chịu chết.
Tháng trước chúng đệ tử Viễn Trần Phong đã nghe đến sự việc Ma Trùng, thấy Sở Ngư cùng Tạ Hi chuẩn xuất phát, vội vàng tập chung lại chờ ở ngoài viện, nhìn chằm chằm Sở Ngư đến ẩn ẩn nước mất. Sở Ngư quét mắt nhìn bọn họ một cái, mím môi, thanh âm lãnh đạm: "Ta rời đi mấy ngày, không được bỏ bê tu luyện. Nếu ai dám chậm trễ, ném vào rừng nhốt ba ngày."
Nghe thấy uy hiếp thân quen này, chúng đệ tử nguyên bản trên mặt còn đầy nỗi buồn ly biệt lại nhịn không được cười rộ lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] Nam chính mỗi ngày đều muốn công lược ta - Thanh Đoan
RomanceHán Việt: Chủ giác mỗi thiên đô tưởng công lược ngã Tác giả: Thanh Đoan Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng edit: đang tiến hành Số chương: 80 chương + 8 ngoại truyện Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Tu tiên, HE, Niên hạ, Xuyên thư, Chủ thụ...