Hôm nay là ngày đầu tiên Lisa tới nhà bác Park để làm việc. Lisa cảm thấy phấn khởi vì ít nhất cô cũng có việc mà làm, nói không phải giấu chứ cô đang thất nghiệp."Chào mọi ngườiười, em là Lalisa Manoban, mong mọi người chỉ giáo em thêm ạ." - Lisa vui vẻ chào mọi người và bắt tay họ làm quen niềm nở.
Có vẻ như cô ấy rất được chào đón ở đây khi ai cũng vui vẻ tươi cười lại với cô ấy.
Ông Park xoa đầu Lisa và đập nhẹ lên vai cô ấy khích lệ.
"Con ráng cố gắng, bác không muốn con làm, nhưng vì con năn nỉ quá, bác sẽ vẫn trả lương cho con, không được từ chối, con còn phải nuôi các em mình." - Ông Park cười hiền từ.
"Con cảm ơn bác ạ." - Lisa ôm lấy người bác thân thiện của mình. Thì bỗng nhiên...
"Sao các cậu còn ở đây, cô chủ thức rồi kìa." - Một cô gái chạy lại la lên mặt xanh lại.
Woah, thật sự là rất hỗn loạn đó, Lisa không hiểu vì sao chỉ là một tin rất đỗi bình thường nhưng lại làm cho mọi người hoảng hốt đến vậy. Thậm chí ông Park cũng biến đổi sắc mặt.
"Mới 11h mà, sao nó dậy sớm vậy?!" - Nói rồi ông cũng bái bai Lisa và rút về phòng mình nhanh chóng...
Ừ thì Lisa thật sự rất là tò mò, dẫu sao thì ai không tò mò cho được khi mọi người cứ nháo nhào qua lại, người thì hoảng hốt lấy cái này, người thì vội vàng lấy cái kia.
"Nhanh lên, không chết hết bây giờ!!!"
Lisa nghe thấy ai đó nói như thế thì phải.
Có phải mọi người đang làm quá lên không?...
"Ai mang lên cho cô chủ bây giờ, theo phân công hôm nay thì là Sunmi đó." - Ai đó nói.
"Mấy chị tha cho em con đường sống đi mà." - Cô gái tên Sunmi đó la hét kêu gào thảm thiết.
Cái quái gì vậy nhỉ, đem đồ ăn sáng lên thôi mà?
"Để em mang lên cho" - Lisa cất tiếng, chuyện nhỏ thôi.
Nhưng Lisa lại bất chợt cảm thấy chuyện đó không phải là chuyện nhỏ như cô tưởng khi hàng chục con mắt đang nhìn vào Lisa như kiểu cô ta điên à...
"Cậu ấy là ng mới." - Một cô gái lên tiếng và mọi người đều nói "À..." Như vừa giải thích được chuyện vì sao Lisa lại nói như thế.
"Vậy nhờ cậu." - Cô gái tên Sunmi kia nhanh như cắt dúi vào tay Lisa khay đồ ăn đó.
Lisa cảm thấy khó hiểu nhưng cô cũng không hỏi gì nhiều mà đem thẳng lên trên lầu trước ánh mắt cảm kích và tiễn biệt cô như người hùng của những người đang đứng ở dưới...
Chỉ là đem đồ ăn cho người thôi mà, đâu phải cho sư tử...
Lisa mở nhẹ cánh cửa bước vào...
Vù...Vù...Vù...Ôi mẹ ơi, nhà này không có máy sưởi hả, sao lạnh dữ vậy nè, lạnh sống lưng nữa, nhà này không có ma đấy chứ.
Lisa giật mình nhìn lên giường khi thấy một người đang ngồi trong bóng tối im lặng đến đáng sợ, phòng cô ấy kéo rèm lại đầy cách bí ẩn...
BẠN ĐANG ĐỌC
Ô... ÔSIN?!?
FanfictionÔ... ÔSIN?!? Pairings: Chaelisa (Chính), Jensoo (Phụ),... Rating: PG Category: Hài hước, Tình cảm... ---------------------------------------- Tổng cục giải trí... Người già mang tâm hồn ngả ngốn, cợt nhả... Just for fun! Hope everyone enjoyed it!