Chap 8: Giáo sư tỏ tình

635 21 0
                                    


Vừa nói chuyện vừa dọn dẹp cùng nhau thì điện thoại Becky đỗ chuông.

Nàng đến nghe mấy thì phát hiện đầu dây bên kia là Freen.

Becky, em ra cổng của kí túc đi. Đi cùng tôi đến đây.

Em..em.

Em bận lắm ạ.

Tôi đợi em.

Nàng thở dài, đến cửa sổ nhìn ra thì thấy xe của cô đang ở trước cổng.

Nàng đành vào trong thay đồ rồi đi cùng cô.

Mở cửa xe bước vào nàng liền hỏi lí do.

Giáo sư có chuyện gì vậy ạ?

Tôi đưa em đến gặp một người.

Ai chứ?

Cái đuôi của tôi. Em giúp tôi khiến cô ta đừng theo tôi nữa.

Tại sao chứ?

Có phải em từng nói không muốn tôi nhớ đến chuyện hôm đấy.

Được, tôi sẽ quên. Tôi sẽ xem như tôi với em không có chuyện gì theo như ý của em.

Giáo..sư..em

Freen không nói gì nữa lái xe đi. Trong Freen bây giờ rất khó chịu, bắt cô xem chuyện đó không có gì trong khi cô luôn dùng nó tiếp cận người mình thích. Nhưng cố ép bản thân không tiếp cận nàng còn hơn bị cái đuôi kia theo.

Phía bên nàng không nói gì, nàng im lặng từ lúc xe lăn bánh.

Cô lái xe vào một khách sạn sang trọng. Cô mở của xe cho nàng, nắm lấy tay nàng như cặp đôi yêu nhau nhưng đâu ai biết được có một người đang ước giây phút này ngừng lại, nàng đang ước nếu ngừng lại thì nàng sẽ có có cơ hội cảm nhận sự ôn nhu cô dành cho mình và cảm giác của bản thân với Freen.

Cô đưa nàng lên tầng cao nhất của khách sạn đấy là tầng bar. Cùng nàng bước vào căn phòng dành cho khách VIP, bên trong có nhưng người đàn ông ăn mặc lịch lãm.

Vừa nhìn thấy cô bước vào bọn họ liền mở miệng chào.

Chào Sarocha tổng.

Hôm nay Sarocha tổng đưa một cô em nào đây.

Cô ấy. Các anh không được đυ.ng vào, nếu thích mùi đất thì cứ thử.

Sarocha tổng nói thế thì ai nào dám.

Cô cười khẩy rồi nhìn sang nàng đang ngồi im kế bên. Vừa đưa ly rượu lên miệng thì tiếng cửa mở ra, là một cô gái mặc rất quyến rũ bước vào.

Chị.. - vừa vào cô ta liền nhào đến ngồi vào lòng cô.

Cô khó chịu đẩy mạnh cô ta ra. - Nita, buông tôi ra.

Sarocha thật lạnh nhạt. - quay sang nhìn thấy Becky. Cô gái này là...

Học sinh của tôi... - cô vừa nhìn nàng vừa nói.

Sao lại dẫn học sinh của mình vào đây.

Sao chị lại làm giáo sư chứ cứ như trước không tốt sao...

Cô khó chịu nhìn cô ta. - Tôi chưa nói hết câu. Đừng cắt lời của tôi.

Cô ấy không chỉ là học sinh của tôi mà còn là người tôi thích vì thế em sao này đối với tôi như thế cô ấy sẽ hiểu lầm đấy.

Cô đến nắm lấy tay nàng kéo đi. Đưa nàng vào căn phòng.

Giáo sư đưa em vào đây làm gì ạ.

Becky. Xin lỗi..

Tại sao chứ..

Lúc nảy khi đưa em vào căn phòng đó tôi thấy em có vẻ rất sợ. Nhìn thấy em cứ cúi mặt xuống khiến tôi nghĩ em sẽ khóc vì tôi đưa em đến đây.

Chuyện tôi nhờ em xong rồi, theo như lúc đầu tôi nói tôi sẽ quên chuyện đó. Tôi sẽ..sẽ không tiếp cận em nữa.

Em không sao.

Becky..

Tôi..thích em.

Giáo sư nói gì ạ..đừng đùa mà.

Cô tiến tời gần nàng hơn, đưa tay nâng cằm nàng lên mà nhìn. Mất tự chủ cô cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ của nàng.

Nàng bất ngờ rồi cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, không chống cự cũng không phối hợp. Đến khi hết hơi nàng đành ào bã vai cô để cô biết rằng mình ngộp không thơ được.

Freen dứt hôn, cả hai đều thở gắp. Cô không để nàng ổn định mà bế lên tiến lại giường. Đặt nàng xuống giường nằm đè lên.

Cô bế nàng lên giường nằm đè lên.

Trong đầu Becky bây giờ trống không, nàng đơ người trước hành động của cô.

Cô cúi xuống hôn vào đôi môi mọng nước của nàng, từ từ hôn xuống cổ. Cô mυ"ŧ mạnh tạo thành dấu hickey, nàng cảm thấy đau mới lấy lại được ý thức bản thân không thể để chuyện này xảy ra một lần nữa giữa mình và giáo sư.

Nàng đẩy mạnh cô sang một bên mà cố bò dậy. Nhưng không thể, cô ôm lấy eo nàng kéo xuống lại. Hai người dằng co cùng nhau, cô mạnh tay xé rách phần vai áo trái của nàng. Nàng cố thoát khỏi thì vô tình đập đầu vào cạnh giường.

Giáo sư...

Xin hãy tha cho tôi...xin giáo sư mà..- Becky rơi nước mắt mà cầu xin cô

Becky..tôi yêu em

....

Đau...tôi rất đau.

Làm ơn thả tôi ra.

Freen thấy nước mắt nàng thi nhau rơi xuống mà lòng cảm thấy đau.

Cô bước xuống đến sofa ngồi lấy lại bình tĩnh, nhìn cô gái trên giường cuộn người lại trong chăn mà khóc.

Cô bước thẳng ra cửa bỏ lại nàng trong phòng......Lúc sau cô quay lại trên tay cầm hộp y tế.

Becky...

Tôi xin lỗi.- Cô lên giường ngồi kế nàng.

Giáo sư...

Sao lại làm thế với em cơ chứ.

Xin lỗi...

Như lúc nảy tôi nói đấy.

Tôi yêu em.

.....

Còn đau không. Ngồi dậy tôi xem thử nào.

Tôi không làm gì em đâu. Lúc nãy em đập đầu vào cạnh giường, để tôi xem thử.

Becky nhìn vào mắt cô có sự chân thành nên cùng nghe theo.

Cô mở hộp y tế ra lấy thuốc vào bông thoa lên chổ đau của nàng. - Có đau không. Xin lỗi...chuyện lúc nảy.

Đừng cứ xin lỗi nữa.

Giáo sư...sau này đừng làm thế nữa nhá...Em rất sợ. - Becky phụng phịu nói với cô. Hình ảnh thật đáng yêu.

Ừm...sau này không như thế với em nữa.

Tôi nhờ người lấy đồ cho em rồi. Em vào thay đi rồi tôi đưa em về lại kí túc.

Đưa về kí túc đấy.

Ừm. Về kí túc.

Lúc nãy đã nói không làm gì nữa rồi mà.

Freen ngồi đợi nàng thay đồ khác rồi đưa nàng về lại kí túc.
______



FREENBECKY - Rốt cuộc chị là ai❓Giáo Sư hay Tổng Tài❓(Futa)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ