Chương 13

265 42 2
                                    

Một ngày xuân tháng ba, Hinh Chiếu viên chính thức nghênh đón cầu thân… khụ, là nghênh đón khách đến yến hội, đám nam thanh nữ tú tụ tập ở thành Khê Sơn liền tấp nập tới tham dự.

Ba người Ryu Minseok ăn diện đến là rực rỡ… chuẩn bị một thân chỉnh chu đi tới Hinh Chiếu viên, tất nhiên trang phục đều do Lee Minhyeong cung cấp.

Lee Sanghyeok ban đầu vốn định ở lại. Sở dĩ hắn muốn ở lại Kê Oa Thôn là vì muốn tránh chuyện phiền toái này, đương nhiên không lý nào lại đi.

Ryu Minseok nói, “Ta sao nỡ lòng để một mình ngươi cô đơn ở lại trong thôn? Đi đi, ta sẽ bảo vệ ngươi. Ngươi không muốn bị Thiên nữ nhìn trúng, ta đây có thể cam đoan không để cho nàng nhìn thấy ngươi. ”

Lee Sanghyeok vẫn lắc đầu, “Không cần, nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện, đến đó ta còn phải đối mặt với Choi Wooje, đến lúc ấy muốn rời đi cũng khó. ”

“Choi Wooje?” Ryu Minseok cười tít mắt nói, “Không cần lo lắng, nếu đã cùng đi, tất nhiên sẽ cùng về, chúng ta chính là ba Kê Oa đại hiệp thượng thỉ vô song (đạp phân vô số). ”

Lee Minhyeong một lời cũng không nói lặng lẽ quay sang chỗ khác. Khẩu khí của Lee Sanghyeok càng thêm cương quyết không gì lay chuyển được, cự tuyệt nói, “Không đi. ”

Lại còn Kê Oa tam hiệp, phải mất mặt bao nhiêu mới dám trưng lên cái danh hiệu này!

Ryu Minseok vỗ vỗ bả vai Lee Sanghyeok, thở dài nói, “Là ân nhân cứu mạng của ngươi, ta cũng không cần ngươi báo đáp, chẳng những cho ăn cho mặc, còn kiêm luôn làm ấm giường. Ngươi có thể không cần ghi nhớ trong lòng, muốn làm gì thì làm, ta cũng không ý kiến, thật đấy. Ai bảo ta là một người tốt cơ chứ?”

Lee Minhyeong vô thanh vô tức lùi về sau vài bước, sau đó dành cho Lee Sanghyeok một ánh mắt hết sức thông cảm.

Sắc mặt Lee Sanghyeok xanh mét, cả người cứng đờ.

“Được rồi, ngươi ở lại đi. ” Ryu Minseok hào phóng nói, “Để tránh cho ngươi quá mức tịch mịch, ta sẽ để huynh đệ tỉ muội gà ở cũng ngươi. ”

Sắc mặt Lee Sanghyeok càng thêm khó coi.

Ryu Minseok còn bổ sung thêm một câu, “Không cần quá cảm động, ai bảo ta là một người tốt cơ chứ?”

Lee Sanghyeok im lặng hỏi trời xanh, tại sao hắn lại gặp phải một tên như vậy? Hắn có thể quay về lúc hấp hối kia một lần nữa không?

Kết quả đoán cũng ra, Lee Sanghyeok đành thỏa hiệp, khuất phục dưới dâm uy của vị ân nhân cứu mạng tự xưng là người tốt này.

Bất quá thiệp mời của hắn vẫn còn ở trong tay Choi Wooje, nếu hắn muốn đi vào Hinh Chiếu viên thì phải quay về quán trọ lúc trước đã dừng chân. Vì thế sau khi ba người đi vào thành Khê Sơn liền chia tay, Lee Sanghyeok đi lấy thiệp mời, hai người Ryu Lee đi tới Hinh Chiều viên.

Ngoài cửa Hinh Chiếu viên hôm nay xếp cả một đoàn xe ngựa dài, một đám tài tử giai nhân như măng mọc sau mưa chen tới.

Ryu Minseok mắt trái ngắm cảnh mắt phải ngắm người, trên mặt ôn hòa tươi cười, tự mình đi đến chỗ đám người tới cầu thân bắt chuyện.

[ Chuyển Ver] Cầm hóa Ryu Minseok (Allkeria)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ