Chương 74

168 21 0
                                    

Ngày hôm sau, Ryu Minseok hiếm thấy mà không xuất môn gây rối, một ngày cứ an an ổn ổn như vậy trôi qua.

Đúng như hắn dự đoán, Kim Kwanghee đêm nay còn bận bịu việc xã giao khách khứa. Đây chính là điều kiện thuận lợi cho hắn lần thứ hai bỏ trốn.

Đêm khuya tĩnh mịch, lúc này trong viện phía Nam có tất cả tám tên thị vệ canh gác, chỉ còn một khoảng thời gian ngắn nữa để phát ám hiệu cho Jeong Jihoon hành động. Kim Hyukkyu phải lợi dụng khoảng thời gian này xử lý đám thị vệ, để Jeong Jihoon có thể nhanh chóng đến chỗ hẹn.

Lẽ thường, việc này vốn dĩ không có khả năng thành công, bởi thủ vệ luôn náu mình trong góc tối, mà vị trí mỗi ngày lại khác nhau, muốn xâm nhập vào Nam viện mà không kinh động tới bọn họ là rất khó. Nhưng là, có đám gà chiến khứu giác linh mẫn, một thân tuyệt kỹ do Hoa Cô Nương dẫn đầu hỗ trợ, bất luận kẻ nào cũng không thoát được tầm kiểm soát và lùng sục của chúng nó.

Kim Hyukkyu suôn sẻ đánh ngất tám thị vệ, đồng thời phát tín hiệu cho Jeong Jihoon.

Jeong Jihoon từ cửa sổ lặng lẽ chuồn ra bên ngoài. Kim Hyukkyu chỉ xuống phía dưới chân đối phương, nói, “Đi theo nó đi, nó sẽ giúp ngươi tránh những nơi có thị vệ canh chừng.”

Nhìn theo hướng người kia chỉ, Jeong Jihoon chỉ thấy một con gà đen đang yên lặng đứng ở một bên, dùng đôi mắt to bằng hạt đậu chăm chú nhìn hắn.

“Nó?” Jeong Jihoon không dám tin.

“Không có thời gian giải thích, nhanh lên một chút, chúng ta sẽ ở ngoài khe núi chi viện cho các ngươi.” Lời vừa dứt, người liền đã không thấy bóng.

Jeong Jihoon lại cúi đầu nhìn con gà đen kia, mà con gà đen cũng tà tà liếc hắn một cái, chân nhảy lên chạy thẳng vào bóng tối.

Jeong Jihoon vội vã đuổi theo, lần đầu tiên cảm giác được nguyên lai gà cũng có thể chạy nhanh như vậy, khiến hắn đuổi đến đổ mồ hôi. Hơn nữa con gà này còn chọn đường khó mà chạy, chui xuống nhảy lên đủ kiểu. Đến khi tới được chỗ hẹn, đầu tóc Jeong Jihoon đã găm đầy lá cây, y phục tàn tạ, mặt mũi xước xát.

Ryu Minseok chỉ vào hắn, khẽ cười, ngay sau đó lại vỗ vỗ bờ vai hắn, nói, “Vất vả rồi.”

Hai người chuẩn bị ổn thỏa, cũng không dám trì hoãn thêm, nhanh chóng lội xuống dưới nước.

Khi Jeong Jihoon chú ý tới con gà đen kia thì đã không còn thấy bóng dáng nó nữa. Hắn không khỏi âm thầm cảm thán, thật sự là gà thần đến – đi như gió.

Để tránh bị phát hiện giống như lần trước, Jeong Jihoon ra hiệu lúc này phải lặn xa hơn một chút, sau khi ra khỏi Đông Thịnh Thượng Phủ sẽ tiếp tục theo một nhánh sông mà ẩn náu, cho nên Ryu Minseok nhất định phải cố gắng duy trì dưỡng khí trong khoảng thời gian hơn nửa nén hương.

Ryu Minseok tất nhiên không có ý kiến.

Hai người theo lộ tuyến lần trước, thông qua thủy đạo thuận lợi bơi vào lạch sông chính của thung lũng. Lúc này Ryu Minseok đã cảm thấy có chút không nín thở nổi nữa, nhưng vẫn theo sát bên người Jeong Jihoon.

Jeong Jihoon lôi kéo tay hắn, như một con cá kiếm, vùn vụt bơi đi.

Vừa mới ra tới ngã ba sông, hắn liền phát hiện thấy tốc độ bơi của Ryu Minseok dần dần chậm lại, thỉnh thoảng còn giãy giụa một cái.

[ Chuyển Ver] Cầm hóa Ryu Minseok (Allkeria)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ