Người ta nói Ninh Mạn máu lạnh nhưng không ai biết cô vẫn chừa lại một khoảng không ấm nóng trong lồng ngực, mà nơi đó chỉ chứa đựng mỗi một mình Dạ Hàn.
Không, bây giờ là Sở Hàn mới đúng.
Ninh Mạn từ lâu đã biết được âm mưu của Sở Hàn, cũng biết Sở Hàn là hậu duệ duy nhất còn sót lại của Sở gia. Sở dĩ cô luôn nhắm mắt làm ngơ là vì muốn xem Sở Hàn có thể làm đến mức nào. Sở Hàn càng tuyệt tình, người đau hơn chính là Ninh Mạn.
"Mới tuần trước thôi em còn nói với tôi sau này muốn vào công ty, giúp tôi san sẻ công việc. Tôi vậy mà lại tin em, nhìn xem, bây giờ kết quả tôi nhận được là gì?"
Sở Hàn bây giờ bị treo đứng trên thanh sắt, toàn thân đều là dây xích. Mái tóc dài của cô ấy rũ xuống, cũng không nhìn thấy được biểu tình.
Ninh Mạn nói đúng, Sở Hàn không đấu lại Ninh gia. Hoặc là cô ấy đã quá ngây thơ, ngây thơ cho rằng Ninh Mạn thực sự tin mình, đối với mình không hề nghi kỵ. Nếu không cô ấy cũng không thất bại sớm như vậy.
"Tại sao không nói chuyện?"
Ninh Mạn có hơi mất kiên nhẫn, cô đưa tay bóp cằm Sở Hàn, buộc Sở Hàn phải ngẩng mặt lên.
"Không phải lúc nãy em vẫn còn hùng hồn lắm sao? Còn muốn để ba tôi ngồi tù?"
Sở Hàn bỗng dưng nở nụ cười, nụ cười có hơi chua chát: "Hahaha, Ninh Mạn, tôi có một thắc mắc, cô đã bao giờ thật lòng chưa?"
Ninh Mạn không có trả lời, cô chỉ tiến lại gần Sở Hàn, ngay lúc cô ấy còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì môi đã bị bao phủ.
Sở Hàn mở to mắt, cố gắng vùng vẫy: "Ninh Mạn, cô buông tôi ra."
Ninh Mạn giống như không nghe thấy, tiếp tục đẩy nụ hôn sâu hơn. Qua một lát, Sở Hàn cũng không chống cự nữa, nhưng mà giữa răng môi hai người không phải là hương vị ngọt ngào mà chính là mùi gỉ sét. Cũng không biết môi ai bị cắn trúng, chỉ thấy những giọt nước mắt của Sở Hàn liên tục tuôn rơi.
...
"Cắt. Làm lại lần nữa."
"Thư Dung, cô có thể cân nhắc việc hôn thật không? Tôi cảm thấy quay như thế này nhìn không có cảm xúc."
Lam Thư Dung trước giờ vẫn luôn có một nguyên tắc bất di bất dịch, quay phim sẽ không bao giờ hôn thật, cũng không đóng cảnh nóng. Đa phần phim của nàng đến những phân đoạn thế này đều sẽ mượn góc quay.
Chỉ là Quách Tử Du đối với việc quay phim đòi hỏi tương đối cao, như thế nào cũng không hài lòng. Với lại cô ta biết rõ khán giả ngoài kia đối với cảnh quay này có bao nhiêu mong đợi. Không chừng còn giúp bùng nổ truyền thông, nói thế nào cũng không thể qua loa được.
Lam Thư Dung lười biếng ngáp một cái, trong mắt ẩn chứa một tầng sóng nước: "Đương nhiên là không."
Nếu như Phương Tử ở đây chắc chắn sẽ nói nàng đến khó nghe, nhưng mà hai ngày trước cảnh quay của cô ta cũng hết, nghe nói vội vàng trở về để quay phim mới. Cho nên ở đây cũng không có người thứ hai dám cùng nàng cạnh khóe. Hình như cũng có chút nhàm chán.
BẠN ĐANG ĐỌC
BHTT | Hoàn | Không Đoán Được
قصص عامةKHÔNG ĐOÁN ĐƯỢC Tác giả: Hạ Quân Thể loại: Bách hợp, giới giải trí, tình một đêm, HE Nhân vật chính: Lam Thư Dung x Phạm Thanh Khê Số chương: 96 Trạng thái: Đã hoàn Cứ ngỡ tình một đêm, nào ngờ đâu dây dưa cả đời.