Cao trung Karasuno đã lọt vào vòng 2.
------------
Set 1:
29-27
Set 2:
19-17
-" Tuyệt!!"- đội trưởng đội Kiyokawa vui mừng khi ăn được một điểm bởi cú đập bóng sát biên.
-" Họ đánh hay đấy, nhưng mà...cơ bản là đội nào ở đây cũng có thành phần máu mặt hết "- Sugawara, chuyền hai của Karasuno ngồi trên khán đài, đang ăn Bento cùng đồng đội.
-" Đỡ hay lắm!"- Inuoka nói lớn, hiện cậu đang ở khu dự bị.
Cú đập sát biên của vị đội trưởng Kiyokawa đã bị Yaku, Libero đội Nekoma đỡ được.
Không chiến đã khiến cho quả bóng bị đội Kiyokawa đẩy sang sân nhà mèo, rất may. Kenma, chuyền hai đã dùng động tác đỡ bóng trên không để cứu bóng.
Át chủ bài của Kiyokawa dần kiệt sức sau lần đập bóng không thành.
Asahi, chủ công của đội Karasuno cảm thấy đồng cảm với át chủ bài của Kiyokawa.
-" Ra ngoài!"
-" Ngoài!"- Hinata ngạc nhiên.
-" Chơi thế thì mang bóng về mà chơi một mình đi "- Tanaka đổ mồ hôi hột.
-" Một chạm!"- Kuroo hướng mắt về chuyền hai.
-" Fukunaga!"
bóng được chuyền đến chỗ Fukunaga.
// bụp!!//
Một cú đập sát biên!.
25-21
-" Được rồi!!" mọi người vui vẻ, hú hét.
Cao trung Nekoma đã lọt vào vòng 2!!!.
-------
Nhà thi đấu phụ.
Set 1 :
22-25
Set 2:
21-25
-" Nè nè, Sora! em qua đây để xem anh đấu đúng không? "- Bokuto vui vẻ.
-" Ừm hứm, đúng rồi nè. Đội anh mạnh thật đó, đánh bại đội Eiwa luôn"
-" Đương nhiên rồi!"- Bokuto phổng mũi tự hào.
-" Còn đội của em thì sao?"- Akaashi hỏi em.
-" Dạ đã lọt vào vòng 2 rồi ạ!" em cười tươi, vui vẻ nói.
-" Chúc mừng, anh còn có chút mong chờ "- khóe môi Akaashi kéo lên tạo thành đường cong hoàn chỉnh.
-" Vâng , em cũng thực, rất mong "- em nở nụ cười của kẻ phản diện.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.Kết thúc ngày đầu của giải đấu.
40 đội đã bị loại.------------------------------------------------------
Inarizaki đấu với Karasuno.
Phần khởi động chính thức .
-" Cú đánh hoán đổi chậm"- Atsumu cùng Osamu lấy đà, nhảy chéo.
Osamu chuyền bóng cho Atsumu đập. Có vẻ như, lực của trái bóng đập thẳng vào sàn đấu khá mạnh. Nghe được tiếng bóng rất to.
BẠN ĐANG ĐỌC
{ đn Haikyuu } Thiên Trần
Random✥ Em Kẻ mang cái tên của Bầu Trời. Nhưng thứ em mang theo Chẳng phải sự ấm áp, nhanh nhẹn của nắng vàng. Chẳng phải sự vui tươi, năng động của gió mây. Nó chỉ là sự nhẹ nhàng đến trầm lặng. Ngỡ rời mắt đôi chút, liền không thể nhìn thấy em thêm lần...