Gần đây có vẻ tôi đang ghét một người. Ít hơn những gì tôi nghĩ.
Người ấy biết tình cảm mà tôi dành ra to lớn cỡ nào. Người ấy biết tôi xấu tính và đáng ghét như thế nào khi mà người ấy đi với kẻ khác. Người ấy biết nhưng có vẻ chẳng thèm đếm xỉa đến tôi.
Khoảnh khắc mà Hạ An nắm tay kẻ khác vượt qua đám đông thật sự rất chướng mặt, tôi muốn ra kéo tay cậu lại rồi lại sợ sự ghét bỏ một lần nữa ẩn giấu trong mắt cậu.
"Trước buổi hôm nay tôi thực sự muốn làm bạn với mày, nhưng khi nghe mày nói có vẻ là không được rồi. Tao không thích nổi con người mày."
Tôi điên mất, điên thật rồi. Tôi chẳng muốn mình lại rơi vào vòng lập nào nữa, không muốn tình cảm mình dành cho cậu ấy sẽ bị chôn vùi, rồi lại sợ thấy cậu vai kề vai với ai khác.
"Con trai của mẹ đừng buồn nữa, giờ mày hiểu nỗi khổ của tao khi thấy An đi với mày rồi đấy. Mà chiều nay nhớ chở tao qua bên trường THPT Hoa Lá Vàng nha, đang có mối mới!"
"Đ**, nay tao bận rồi." Tôi ngán ngẩm trước Trà Anh lúc nào cũng bắt tôi đèo nó đi gặp bồ nó, lý do vì xe tôi mỗi lần chở đều khác nhau, để tránh gặp phải mối cũ trên đường. Giờ tôi còn tâm trạng nào mà quan tâm chuyện tình bạn mình nữa.
"Có tin bảng điểm tháng này tao gửi sớm về cho ba mẹ mày không?"
"M* m**!"
—----------
"Thôi mày đừng buồn nữa, không được mối này còn mối khác mà."
"Mày điên à, ngoài Hạ An ra còn người nào tốt hơn à?"
"Nay tao có bất ngờ cho mày nè."
Hóa ra bất ngờ của thằng Thiên là lôi tôi ra làm trò cười cho thiên hạ khi phải đứng ra xem cái con nhỏ Nam Phương gì đó tỏ tình sến rện. Nào là hoa, là bánh, còn bật cả cái nhạc "Anh là ngoại lệ của em" sến rện.
Làm như con bé nghĩ rằng tỏ tình trước toàn trường mà bị từ chối là không thể xảy ra. Nó còn kéo tay áo tôi xuống, nói nhỏ mặc dù xung quanh đ** đứa nào không nghe.
"Anh à, em thích anh dữ lắm. Em chỉ coi anh là ngoại lệ thôi, đồng ý nha anh!"
"Anh cảm ơn nhưng mà tình cảm này anh không nhận được. Anh không thể làm ngoại lệ của em được, vì anh đã có ngoại lệ khác rồi." Tôi nhẹ giọng, cố gắng để không dính phải tin đồn khó chịu với em nhỏ còn chưa lớn.
Vừa bị crush đi chơi với anh khác, bị nhỏ Quyên tung tin cặp bồ với Trà Anh, bị cả hội ghét vì gian díu mập mờ, lại còn bị Phương Anh nó méc ba mẹ vụ bị 5 điểm Ngữ Văn. Giờ lại thêm vụ này, tôi thà bị Hạ An gọi là "ngốc nghếch" còn hơn.
"Vậy là anh thích ai? Trà Anh, Phương Anh, Tây Ngọc hay là... anh ngại nên muốn tránh chuyện này, để khi nào hai đứa mình qua chỗ yên tĩnh thì nói chuyện sau?"
Tôi mới cúi đầu nhẹ xuống, máu dồn hết lên não, hận không nói ra câu "Sống còn chưa bằng vi khuẩn e coli thì anh nói chuyện với mày kiểu cc gì. Anh thấy mày cũng ổn đó, ổn lào."
"Trật tự nhé, nơi đây là trường học nên không được mang thú cưng vào, đặc biệt là chó. Anh phải chuẩn bị cho tiết sau nên không thể chơi trò bắt tay phải trái với em được."
![](https://img.wattpad.com/cover/361005813-288-k354390.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Cá Voi Bơi Giữa Biển Hạ
JugendliteraturCậu thích Vật Lí, tôi cũng cố gắng nâng điểm liệt lên. Cậu thích đọc sách tâm lí, tôi cũng thích sách, cụ thể là sách chữa rách tâm hồn. Cậu thích chơi game chiến đấu, tôi càng thích game, mà là game Babybus. Cậu thường xuyên cãi vui qua lại với giá...