Nam sinh kia vội vàng chạy đi, tiếng chuông vào học vang lên. Những người xem náo nhiệt xung quanh cuối cùng cũng tản đi.
Jungkook xoay người lại, ánh mắt đen như mực.
Lisa hỏi anh: "Mau đi học đi, anh không cần quay về lớp tự học buổi tối à?"
Jungkook từ tốn đáp: "Tự học buổi tối của bọn anh hả? Chính là hoặc đánh bài hoặc đi ngủ hoặc hát karaoke."
Lisa không nhịn được cười.
Cô nhẹ nhàng nói: "Hôm nay tìm anh có việc phải xin lỗi, thứ sáu tôi bận chút chuyện, vậy nên ngày mai không thể dạy học bổ túc cho anh được. Hôm nay học bổ túc luôn có được không?"
Jungkook: "Được chứ." Anh hỏi cô, "Tối mai có chuyện gì?"
Lisa cũng không muốn nói cho anh nghe lắm.
Cô cũng có chuyện riêng tư của chính mình chứ.
Khi cô mười ba mười bốn tuổi mặc một chiếc váy ba lê nhảy múa nho nhỏ, vô cùng xinh đẹp rực rỡ. Phía sau là một dãy xếp hàng dài các nam sinh muốn theo cô về nhà.
Đến khi trưởng thành hơn, những nữ sinh đồng trang lứa đi cùng với nhau nói nói cười cười.
Chỉ có cô, theo sau lưng luôn là những nam sinh bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Vốn dĩ Lisa có bạn bè, nhưng sau này các vị phụ huynh đều không cho phép con bọn họ tan học cùng về nhà với cô.
Những vị phụ huynh ấy nói rằng: "Theo sau cô bé đó có nhiều nam sinh như vậy, không cho phép các con chơi chung với nó biết không?"
Cho nên mặc dù mối nhân duyên của Lisa rất tốt nhưng cứ hễ đến giờ tan học là các nữ sinh lại không về nhà cùng cô.
Có một lần Lisa bộc phát tính tình.
Khi đó cô còn nhỏ, không hiểu chuyện, ném mấy viên đá nhỏ vào đám người đi theo sau, để cho bọn họ không theo cô nữa. Nhưng bọn họ còn chưa nói gì thì chính bản thân cô đã thấy khó chịu vô cùng liền khóc lên. Cô vừa khóc vừa gạt đi những giọt nước mắt, nhóm nam sinh bên cạnh đều trợn tròn mắt, không một ai dám nói tiếng nào.
Đối với một cô thiếu nữ đang trong độ tuổi dậy thì mà nói, có một hai người đem lòng ái mộ đã là chuyện đáng để đem ra khoe khoang lắm rồi.
Nhưng mà có đến một đám như vậy thì chắc chắn chính là xui xẻo.
Lúc ấy Chitthip vừa đau lòng vừa buồn cười, sợ Lisa sẽ bị bóng ma tâm lý nên vội vàng an ủi con gái mình, nói với cô không có chuyện gì đâu.
Còn dùng giọng điệu vui đùa để an ủi cô nữa.
Bây giờ nghĩ lại, giống như đã trôi qua rất lâu lắm rồi.
Phải nói như thế nào đây.
Lúc trên sân khấu cô có một sức hấp dẫn rất khác, đẹp đến mức rung động lòng người. Không chỉ nam giới, thậm chí cả Chaeyoung, sau khi nhìn thấy cô khiêu vũ cũng nháo nhào đòi đi học ba lê cho bằng được.
Vừa nghĩ như thế, Lisa ngẩn người, cuối cùng cũng biết Hyun Wook quen quen chỗ nào rồi.
Lúc cô học cấp hai, luôn có một người đi theo sau mình, đó là một cậu bé mập mạp.
Cậu bé ú ấy lùn lùn, đứng xen lẫn trong đám người phía sau cùng mang theo cặp mắt ngơ ngơ ngác ngác nhìn Lisa.
Kể từ sau lần cô khóc lóc hôm ấy, mấy nam sinh ấy đều giải tán hết. không bao lâu sau, lại có thêm mấy nam sinh giả vờ như tiện đường lúc tan học, lặng lẽ trộm ngắm cô.
Tâm tình của Lisa đã bình ổn hơn nhiều, từ sau khi Chitthip an ủi cô thì sau đó cô cũng không để ý đến những chuyện này nữa.
Khi đó cậu bé ú kia không còn nhìn thấy nữa.
Vậy nên Hyun Wook với cô là học chung cùng một trường cấp hai!
Sau đó Lisa và mẹ xảy ra tai nạn xe cộ, trong nhà vì phải chữa trị cho đôi mắt của Lisa mà phải bán đi nhà ở, phải đi thuê phòng gần khu vực mới giải phóng. Chỗ đó cách trường học rất xa, những học sinh dần trưởng thành đường ai nấy đi. Hyun Wook cũng đã thay đổi bề ngoài.
Không có thịt thừa, trở nên cao lớn và tuấn tú hơn rất nhiều. Vì vậy mà Lisa không thể nhận ra anh ta.
Nghĩ đến những chuyện đã qua, Lisa biết, không thể để Jungkook đến đó.
Anh vốn để ý đến cô, nếu để anh đi, cô chắc chắn sẽ cảm thấy không ổn lắm, cả đời đừng mong thoát khỏi người con trai này.
Bây giờ Lisa đối với anh không có thành kiến gì, nhưng điều đó không có nghĩa là muốn cùng anh yêu đương. Cô không hề muốn cùng anh yêu đương chút nào đâu!
Tính tình anh bất ổn lại bá đạo vô cùng, ai mà chịu nổi được cơ chứ.
Huống hồ cô không nghĩ đến chuyện yêu sớm, cô còn chưa từng được học đại học, đó là nơi chốn mà cô luôn luôn muốn hướng đến. Cô chỉ mong thi vào một trường đại học tốt, hoặc là giống với đám người Sana, có thành tích tốt nên được tuyển thẳng. Vậy nên thành tích của cô không thể nào xuống dốc được.
Lisa không thể nào nói cho anh biết được, nhưng cô cũng không quen với việc phải nói dối.
Cô liếc nhìn mũi chân mình, nói với anh: "Tôi phải đến bệnh viện kiểm tra lại mắt."
Jungkook cong môi, ý cười lan tràn trong đôi mắt. Lừa quỷ chắc, đêm hôm khuya khoắt mà đi bệnh viện kiểm tra mắt á! Nhưng anh không nói gì, lười biếng đáp ứng: "Ừ, thế thì hôm nay học bù vậy."
Lisa nhẹ nhàng thở ra.