76

26 11 0
                                    


Bạn trai của Lisa trông có vẻ là một người lạnh lùng rắn rỏi, dường như con người ấy không thích cười.

Cũng không tính là đẹp trai xuất sắc, nhưng tướng mạo quả thật không tệ. Nhưng người có mắt đều nhìn thấy rõ ràng là anh ta chạy từ công TSng bên đây đó!

Quan trọng nhất đó là... chân của anh ta hình như có chút vấn đề...

Không giống như vừa mới bị thương, ngược lại trông như là bị tật hơn.

Minnie nghĩ lại bỗng cảm thấy khó chịu vô cùng, cô nàng chui đầu ra khỏi màn giường nhìn Lisa đang ngồi trước bàn học.

Người đẹp dịu dàng, đang vào cuối mùa hè phần da thịt lộ ra bên ngoài của cô dường như chỉ cần chạm nhẹ một chút thôi sẽ tan thành nước ngay.

Nhìn hồi lâu, Minnie mới rụt đầu trở lại giường.

Ngày thứ hai lúc đi học lý luận pháp luật, Minnie khẽ nói với Mina: "Mẹ tớ trước đây có nói qua, vợ chồng nghèo hèn trăm sự lo toan. Tớ cũng không biết có nên khuyên nhủ hay không, nhưng tớ cảm thấy bạn trai của cô ấy thật sự không xứng với cô ấy chút nào cả. Chắc có lẽ là thành tích của anh ta không tốt không có khả năng đậu vào đại học nên phải đến công trường làm công, đoán chừng anh ta còn không tặng nổi một bộ váy cho Lisa được nữa là."

Mina trừng mắt nhìn cô nàng: "Nói bậy bạ gì đó, điều quan trọng nhất khi hai người ở bên nhau không phải là những thứ này! Chân tình vốn dĩ hiếm thấy!"

"Vậy cậu nói xem sau này nếu mua nhà ở thì có cần tiền không? Nuôi con trẻ có cần tiền không? Cơm ăn áo mặc, tất cả những thứ đó đều là thứ hủy diệt tình yêu đấy, cũng không thể chỉ có tình yêu mà không quan tâm đến miếng cơm manh áo phải không, chẳng lẽ còn muốn Lili của chúng ta nuôi hắn ta sao!"

Mina câm nín.

Tuy Minnie chỉ nói thao thao bất tuyệt vậy thôi nhưng cũng chẳng có cảm giác thành tựu gì, cô cũng không thể nào bởi vì bạn trai người ta nghèo mà đi khuyên hai người họ hãy chia tay đi được.

Chỉ là cô nàng có chút phiền muộn, Lili của bọn họ là một đại mỹ nhân đó nha, muốn bạn trai dạng nào mà chẳng được.

Sau khi học xong tiết lý luận pháp luật, đang chuẩn bị đi ăn cơm trưa thì đụng phải Jungyu.

Jungyu mở cửa chiếc xe thể thao, đeo một chiếc kính râm, khi nhìn thấy Lisa đang ôm sách ra ngoài thì hai mắt phát sáng: "Lisa, gần đây có một nhà hàng Tây mới khai trương, có thể nể mặt đi ăn cơm với anh không?"

"Không đi." Lisa ôm sách, đi vòng qua hắn hướng đến nhà ăn.

Jungyu chạy đến ngăn cô lại: "Này, nghe nói nhà hàng ấy không tệ lắm đâu, xem như em không cần phải đáp ứng yêu cầu của anh cũng được, coi như giữa bạn bè ăn cơm với nhau cũng không sao mà đúng không?"

Các sinh viên khoa Luật vừa tan học ra, nhìn thấy một màn này đều rối rít ngó sang.

Jungyu thường xuyên bày ra những trò như thế, Lisa mà cự tuyệt, mấy ngày sau hắn ta lại đến nữa.

Gần như đã trở thành cảnh tượng quen thuộc đối với khoa Luật.

Miyeon không nhịn được cười: "Jungyu, anh đừng có mà cản đường hoa khôi của tụi em nữa, người ta đã có bạn trai rồi, sao có thể ăn cơm cùng anh được chứ?"

Lisa quay đầu lại đã nhìn thấy Miyeon đang đắc ý cười.

Minnie bây giờ mà thấy Miyeon là chán ghét cực kì, nghe vậy bèn cười lạnh: "Miyeon, sang phòng mới ở cũng không tệ đó nha, cái đuôi lại vểnh lên trời thế kia rồi, không biết bạn cùng phòng của cô có biết cái tính tình đó của cô không nhỉ?"

"Cô uy hiếp tôi đó à? Lời tôi nói chính là sự thật, hôm qua tôi với những người khác đã trông thấy bạn trai của Lisa rồi, bạn trai cô ta nhìn thật thú vị à nha."

Jungyu nhíu mày, lúc trước hắn nghĩ Lisa chỉ nói bừa viện lý do mà thôi, không ngờ rằng cô thật sự có bạn trai, đã vậy còn rất nhiều người đã thấy qua rồi.

Miyeon đung đưa chiếc điện thoại trong tay: "Jungyu, anh có muốn xem thử không?"

Jungyu dĩ nhiên là muốn, hắn rất muốn biết thằng con trai nào dám đoạt lấy người con gái của mình.

Miyeon đưa di động sang: "Hôm qua lúc em đi ăn cơm trùng hợp gặp được hai người họ, vô tình chụp được."

Thật sự đúng như cô ta nói, bối cảnh trong tấm ảnh xuất hiện hai người Lisa và Jungkook.

Mặc dù không được sắc nét lắm, nhưng người thiếu nữ mỉm cười xinh đẹp đáng yêu đang giơ muỗng kia quả thật là Lisa. Người con trai ngồi đối diện cô không thấy rõ lắm, nhưng quần áo trên người trông rất bẩn thỉu, trang phục màu đen dính vết xi măng, chỉ cần xem xét một chút liền hiểu được.

Jungyu cau mày nhìn, bóng lưng này... ôi mẹ nó sao mà quen quá vậy.

Nhưng mà hắn cũng không nhớ nổi quen mắt chỗ nào, mẹ nó thằng con trai trong tấm hình này tuy rằng ăn mặc chẳng ra sao nhưng khí thế cực kỳ bức người. Jungyu ném di động trả cho Miyeon, nói với Lisa: "Em thích hắn cho nên mới không đồng ý tiếp nhận anh sao?"

Miyeon cũng không quên châm dầu vào lửa: "Chân của bạn trai cô hình như có vấn đề, chậc chậc, không hổ danh là hoa khôi, gu thẩm mỹ thật là đặc biệt quá nha. Xin lỗi nha, trước đó không để ý có cô và bạn trai cô trong hình nên lỡ tay đem ảnh chụp đăng lên diễn đàn rồi."

Minnie tức sắp chết luôn rồi.

Cô nàng quay đầu nhìn Lisa rồi chợt ngẩn người. Lần đầu tiên Minnie nhìn thấy Lisa tức giận!

Lisa đi vài bước đến: "Đưa điện thoại cho tôi."

Miyeon sửng sốt một hồi: "Cô tưởng mình là ai, vì sao tôi phải đưa cho cô?"

"Cô dựa vào cái gì? Chỉ bằng việc cô nhiều lần chụp lén người khác, nhân phẩm bại hoại thôi sao. Tôi yêu thích bạn trai của tôi thì sao hả? Chẳng lẽ phải thích những kẻ bại hoại như cô thì mới gọi là bình thường? Cô mà xứng nói đến anh ấy sao? Có tư cách gì mà nhục mạ anh ấy hả? Cô mở miệng ra làm tôi cảm thấy thật bẩn thỉu!"

Lisa cắn răng, hốc mắt ửng đỏ.

Cô cực kỳ căm ghét loại người mang ánh mắt như Miyeon.

Đó là ánh mắt mỉa mai, chế giễu người khác. Lisa tức giận đến phát run, cô càng căm hận loại hành vi của cô ta trong giờ phút này đây, cô ta dám nhấn mạnh vào nỗi chật vật của Jungkook ở hiện tại. Chàng thiếu niên của cô, rõ ràng là cực kỳ để ý đến điều này, chỉ có khi đứng dưới màn đêm thì anh mới có cảm giác tự do tự tại, điều ấy khiến cho cõi lòng của cô đau đến không chịu được.

Tan học người đến người đi.

Bên dưới dãy lầu dạy học, Lisa lên tiếng: "Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, mau chóng xóa hết tất cả ảnh chụp kia đi."

"Hình tôi chụp tại sao tôi phải xóa? Cút!"

Lisa ném quyển sách pháp luật đang cầm trên tay, vừa khéo đập vào bả vai của Miyeon.

Miyeon cũng tức điên, không thèm quan tâm gì nữa nhào lên đánh Lisa.

Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên Lisa đánh nhau, còn là bên dưới dãy lầu dạy học nữa. Bây giờ vốn đang là giờ ăn cơm trưa, ấy vậy mà có vô số người chạy đến xem náo nhiệt.

Lisa chưa từng đánh nhau bao giờ, mái tóc dài màu đen của cô rối tung, thật sự muốn đánh Miyeon một trận cho ra hồn.

Minnie vốn dĩ không ưa Miyeon từ lâu rồi, cô nàng rất ma lanh, sợ Lisa sẽ chịu thiệt thòi bèn giả bộ đi khuyên can rồi nhân cơ hội đó cho Miyeon mấy phát.

Miyeon suýt chút nữa tức chết!

Đợi đến khi bạn cùng phòng của Miyeon kịp phản ứng lại chạy đến kéo người ra thì mái tóc đuôi ngựa của Miyeon đã bị kéo đến chật vật vô cùng. Bả vai cô ta đau gần chết rồi!

Lisa sờ sờ mặt mình, móng tay của Miyeon cào lên gò má cô tạo nên một vết thương, có thể thấy được cô ta ghét nhất chính là gương mặt của cô.

Vị hoa khôi bình thường dịu dàng ôn nhu của bọn họ mà lại đi đánh nhau, gần như toàn bộ sinh viên khoa Luật đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Chờ một chút, chờ một chút." Jungyu ngăn Lisa lại, liếc mắt nhìn thấy trên khuôn mặt cô có một vết đỏ dài, thiếu nữ hốc mắt ửng đỏ nhưng đáy mắt lại trong suốt rất có thần. Rõ ràng nữ sinh đánh nhau thường không được đẹp mắt, nhưng Lisa lại tựa như một chú mèo nhỏ bị ức hiếp phải trở nên hung dữ, cả người cô bỗng trở nên sống động hẳn lên. Xinh đẹp đến mức khiến cho người ta phải trầm trồ kinh ngạc.

Khụ khụ, trên mặt cô vẫn còn mang vết đỏ, có lẽ chính bản thân cô cũng không hay biết mình có một vẻ đẹp khiến người ta muốn phạm tội cỡ nào.

Jungyu nói: "Anh không có ý gì khác, anh thật sự rất thích em."

Lisa nhặt sách của mình lên: "Anh thích tôi?"

"Đúng vậy!"

"Bạn trai của tôi..." Cặp mắt to của cô cong lên, "Sẽ không bao giờ bỏ mặc tôi ở một bên bị người khác bắt nạt, còn mình thì đứng bên cạnh nhìn."

Jungyu sửng sốt hồi lâu.

Hắn phiền lòng muốn chết: "Không phải vậy đâu, khi nãy anh cũng kéo bọn em ra mà. Anh cũng không thể đánh con gái, chẳng lẽ người kia của em ngay cả con gái mà cũng đánh luôn sao?"

Nếu là Jungkook thì sao, anh sẽ nổi điên lên cho mà xem.

Lisa cũng không thèm nhìn hắn nữa, cô rời đi cùng Minnie.

Minnie vô cùng mãn nguyện: "Khi nãy tớ thừa dịp đạp cô ta hai cú, thật là sảng khoái quá đi!"

Mina nghe được những lời của Lisa, bây giờ cô ấy hết sức tò mò, người thiếu niên có thể khiến cho vị tiểu tiên nữ này vì anh ta mà đánh nhau, bộ dáng trông như thế nào nhỉ?

Đại học không phải cấp ba, mấy sự kiện đánh nhau thế này không có nhiều lắm, hơn nữa còn là hai nữ sinh của trường đại học có tiếng tăm.

Chuyện này trở nên vô cùng ầm ĩ, buổi chiều hôm đó Lisa liền bị giáo viên hướng dẫn gọi lên văn phòng.

Lớn đến chừng này, đây là lần đầu tiên bởi vì vi phạm kỹ luật mà bị thầy cô giáo gọi đến.

Cô giáo hướng dẫn hỏi: "Các em nói thử xem đã có chuyện gì xảy ra?"

Miyeon cắn răng: "Em không cẩn thận chụp trúng bạn trai của bạn ấy, Lisa muốn cướp di động của em, em không cho, bạn ấy liền lấy sách nện vào em. Là bạn ấy ra tay trước, em chỉ là tức giận quá nên mới đánh lại thôi ạ."

"Lisa em có gì muốn nói không?"

"Hình là do cô ta cố ý chụp, còn không chịu xóa đi. Lúc trước cô ta đã chụp lén em một lần rồi, còn đăng tải lên mạng..."

Miyeon hô to: "Cô nói bậy!"

Giảng viên hướng dẫn hỏi Lisa: "Có gì chứng minh được bạn ấy chụp lén em không?"

"Bạn cùng phòng của em đều biết rõ."

Miyeon cười lạnh: "Mấy người các cô là bạn cùng phòng, đương nhiên là nói giúp cho nhau rồi. Các cô chán ghét tôi cũng không phải ngày một ngày hai."

"Được rồi, lời Miyeon nói cũng có lý. Giữa bạn cùng phòng với nhau đều có thể bao che lẫn nhau. Lần trước chuyện Miyeon xin đổi phòng các giảng viên cũng có biết. Nhưng trong điện thoại của Miyeon có ảnh chụp của Lisa cũng là hành vi sai trái. Hai người các em còn đánh nhau ngay bên dưới lầu dạy học gây nên ảnh hưởng xấu, nhà trường yêu cầu thầy nói chuyện trước với các em." Cô giáo hướng dẫn đẩy kính mắt, "Cũng không thể xử phạt các em được, hai đứa đều là con gái, cũng cần mặt mũi chứ có đúng không? Hôm nay trước khi tan học mỗi người các em viết một bản kiểm điểm giao nộp xem như là chấm dứt chuyện này, tự kiểm điểm bản thân, mặc kệ sau này xảy ra chuyện gì đều không được phép hành động theo cảm tính."

Buổi chiều tháng Mười, bên trong phòng học chỉ còn lại một mình Lisa.

Miyeon đã viết xong và nộp luôn bản kiểm điểm lên trên, trên bàn Lisa vẫn là một tờ giấy trắng, một chữ cô cũng không thể viết xuống được.

Jungyu sau khi quay về suy nghĩ thật lâu, lúc hắn ta đến gặp cô thì đã thấy được dáng vẻ này.

Ánh hoàng hôn chiếu rọi vào cửa sổ, gò má cô vùi vào hai tay, trông vừa uất ức vừa đáng thương.

Jungyu muốn tiến đến an ủi cô một chút, cô ngoan ngoãn như vậy, chắc là từ nhỏ đến lớn chưa từng viết kiểm điểm bao giờ, đương nhiên là không thể viết được rồi, hắn có thể viết thay cô.

Nhưng Jungyu vừa định tiến đến thì cửa trước bỗng xuất hiện một thiếu niên đang bước đến đó.

Trên mái tóc đen nhánh của thiếu niên hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, áo sơ mi trắng phác họa lên đường nét cơ thể. Vẻ mặt của người kia rất lạnh lùng, khi đối diện với cặp mắt đen láy của anh ta, trong phút chốc Jungyu bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng.

Hắn có quên ai đi nữa cũng không dám quên vị "gia" này.

Mẹ nó Jungkook!

Vị con ông cháu cha bậc nhất ở thành phố B, cái tên điên trên đầu bị đập một cú cũng không thèm rên tiếng nào! Rốt cuộc hắn cũng nhớ ra bóng lưng trong tấm hình kia sao lại quen mắt như vậy! Không phải đó chứ, bạn trai của Lisa là Jungkook?

Cái người trong miệng bọn họ là tên nghèo túng, là tên đi cà thọt từ công trường chạy đến là Jungkook đó sao!

Jungyu chảnh chọe đã quen thói, nhưng hắn biết cái tên Jungkook này mẹ nó không phải là người bình thường! Ánh mắt Jungkook đang nhìn hắn kia, thật khiến cho toàn thân hắn đều không ổn: "Anh, anh Jeon?"

Jungkook không để ý tới hắn, cô thiếu nữ ngồi bên cửa sổ nghe được hai chữ "anh Jeon" thì ngẩng đầu lên.

Đuôi mắt cô ửng hồng.

Jungkook không nói một lời đi qua, ôm cái đầu nhỏ của cô vào trong ngực: "Đừng sợ, có anh ở đây, không sao hết."

"Jungkook." Cô nhẹ nhàng gọi.

"Cho anh xem mặt em chút nhé." Anh nâng cằm cô lên.

Chỉ trong chớp mắt, Lisa nhìn xuyên qua cặp mắt đen nhánh không chút cảm xúc của anh, thấy được sự thâm trầm giận dữ đang cố gắng đè nén.

"Không sao, em không đau." Cô cong môi, giọng nói ngọt ngào, "Sao anh lại đến đây?"

"Jaehyun nói em đánh nhau."

"Jaehyun là ai?"

"Một giáo sư ở trường của em." Anh khẽ nói, "Sao lại đánh nhau với người ta?"

Lisa có cảm giác bất an như một đứa trẻ khi đối mặt với phụ huynh của mình, cô buông xuống hàng mi dài: "Không phải anh đã trở về thành phố H rồi à?"

"Tối nay về." Anh liếc mắt nhìn vết thương trên mặt cô, từ đầu đến cuối không hề nở một nụ cười.

Lisa cẩn thận nhìn anh, vẫn không nói cho anh biết nguyên nhân vì sao lại đánh nhau: "Em đánh thắng đó, đánh đến bả vai của cô ta đau điếng luôn. Em còn đánh mấy phát, Minnie cũng đá cô ta mấy cú."

Cho nên không bị thiệt thòi đâu nha.

Anh sờ sờ tóc cô, giọng nói khàn khàn vang lên: "Ừm, Lili thật là lợi hại."

Khuôn mặt Lisa nóng lên.

Jungyu đã sớm chuồn đi, trong phòng học chỉ có hai người bọn họ.

Lisa cảm thấy Jungkook có gì đó không được bình thường, bàn tay bé nhỏ của cô cầm lấy tay anh: "Anh tức giận à?"

"Không có."

Nhưng khi cô chạm vào đầu ngón tay anh mới giật mình nhận ra nhiệt độ trên người anh cực kì nóng hổi. Giống như ngày đó khi ở bên ngoài bệnh viện, hay ở bên ngoài cửa hàng bán đĩa nhạc cổ xưa, anh đứng dưới màn mưa lần đầu tiên hôn cô. Hay khi lúc anh phát bệnh đánh Chang Wook kia thảm thương vô cùng.

Anh nắm chặt tay của cô.

"Sao lại có vẻ mặt này, sợ anh à?"

Lisa có chút hoảng hốt, lắc đầu.

"Anh định làm gì Miyeon?"

Nghe được cái tên Miyeon thốt ra từ miệng cô, vậy mà Jungkook một chút kinh ngạc đều không có, ngược lại anh còn mỉm cười: "Em thấy thế nào?"

Lisa thề, cô không phải cố ý. Nhưng vào một buổi hoàng hôn trong như thế này, từ trên người anh có như thấy được bóng dáng thiếu niên tàn nhẫn vô tình thừa kế sản nghiệp gia đình ở đời trước.

Không có độ ấm, phẫn nộ đến cực hạn, cảm xúc không ổn định, khiến cho người khác phải sợ hãi đến run rẩy. Vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Cô biết Jungkook không được bình thường, nhưng hôm nay anh rõ ràng có chút không thể kiểm soát được.

Jungkook nhắm hai mắt lại, bình ổn lại hô hấp: "Ngoan, đừng sợ. Anh sẽ không làm gì cô ta."

Anh cong môi: "Lili cho anh xem một chút, còn có chỗ nào bị thương nữa hay không?"

Cô lắc đầu, nghi ngờ nhìn anh.

Jungkook ôm cô, để cô ngồi trong lồng ngực của mình.

Lisa cảm thấy tư thế này thật xấu hổ, mặc dù trong phòng học không có ai. Cô không nhịn được khẽ di chuyển muốn rời khỏi. Cằm Jungkook đặt trên hõm vai cô: "Em vì anh mà tức giận, anh rất vui."

Lisa nhỏ giọng nói: "Nhưng nhìn anh không giống vui vẻ chút nào."

"Bởi vì em bị thương."

"Lần sau sẽ không." Trên khuôn mặt nhỏ của cô tràn đầy nghiêm túc hồi tưởng lại: "Chưa đánh nhau bao giờ, lần sau sẽ có kinh nghiệm." Cô tưởng tượng ra lần sau mình có thể đánh thắng thì có chút phấn khích.

Tiếng cười trầm thấp của anh vang lên: "Còn dám có lần sau?"

"Anh mau buông em ra trước đã, em không viết xong kiểm điểm thì không thể tan học được." Cô chạm vào thắt lưng kim loại của anh, chợt không dám động đậy gì nữa.

"Em không sai." Anh nhàn nhạt nói, "Không cho phép viết."

Chỉ cần anh còn sống thì cô có làm bất cứ cái gì cũng đều không sai.

Lisa ngước mắt nhìn cái cằm kiên nghị của anh, người con trai này thật hung dữ quá nha.

kooklice ; bệnh yêuWhere stories live. Discover now