68

31 12 0
                                    


Lisa vội vàng chạy đến trụ sở phòng thí nghiệm.

Bên ngoài phòng nghiên cứu có rất nhiều xe cứu thương, một vài người mặc áo blouse trắng đang được nâng lên cáng cứu thương, bọn họ vẫn còn tỉnh táo để cảm nhận được sự đau đớn nhưng lại không có cách nào để ngăn chặn cái chết.

Tay chân Lisa lạnh buốt, cô không được vào bên trong.

"La ba ba! Ba ba!"

Gọi hồi lâu mà vẫn không một ai đáp lại, Lisa kéo lại một người đàn ông là nghiên cứu viên, cánh môi run rẩy nói: "Chú ơi, có phải ba của cháu vẫn còn ở trong đó hay không? Ông ấy tên là La Marco."

"Là lão La hả, chú cũng không rõ nữa."

La Marco đang vội vàng trợ giúp các đồng nghiệp của mình, lúc ra ngoài đã nhìn thấy con gái mình đang hoảng đến mức sắp khóc lên.

Ông vội nói: "Lili, ba ở đây này."

Hai chân Lisa mềm nhũn, dường như toàn bộ thân thể đã cạn kiệt sức lực. Cô rất sợ hãi phải một lần nữa chứng kiến La Marco đau đớn chết đi.

La Marco dẫn cô ra khỏi đám đông hỗn loạn: "Lili, con về trước đi, nơi này còn có nhiều chuyện cần xử lý, tối nay ba sẽ về kể cho con nghe."

Ba La không có chuyện gì, Lisa sợ ở lại ông sẽ thêm phiền toái nên đành phải sốt ruột nóng như lửa đốt ở nhà chờ đợi.

Thật khuya sau đó La Marco mới trở về, ông kể lại toàn bộ câu chuyện cho Lisa nghe.

Hóa ra phòng thí nghiệm của bọn họ tồn tại những thí nghiệm cơ mật, đó là một dự án nghiên cứu và phát triển trọng điểm quốc gia. Mặc dù đã qua hai kiếp nhưng Lisa hoàn toàn không thể biết được rốt cuộc đó là cái thí nghiệm gì. La ba ba là một người rất nguyên tắc, không bao giờ nói về chuyện công việc ở nhà. Cô chỉ có thể nhấn mạnh nó nhiều lần với ông.

Bởi vì con gái hay nhắc đi nhắc lại chuyện liên quan đến phòng thí nghiệm mà trong lòng La Marco rất xem trọng nó, vậy nên ông đã nói một tiếng với cấp trên.

Nhưng tiến độ của cuộc thí nghiệm không có khả năng bởi vì một mình ông mà ngừng lại.

La Marco không muốn làm nhưng có cả đống người nguyện ý thực hiện.

Cũng may mỗi ngày Lisa đều dặn dò ông, nên mặc kệ ánh mắt khinh thường của người khác, ông vẫn nhấn mạnh một cách cường điệu về vấn đề an toàn của thí nghiệm. Vậy nên mặc dù có không ít người bị ảnh hưởng, nhưng không ai phải mất đi tính mạng.

Lisa nghe xong như trút được gánh nặng, nhịn không được mỉm cười.

Không có ai phải mất đi tính mạng!

Đời trước cộng thêm La ba ba, lúc đó phải có đến mười một nghiên cứu viên không một ai may mắn thoát khỏi! Mà lần này đây tất cả mọi người đều còn sống.

Trong lòng La Marco vẫn còn sợ hãi.

"Cũng nhờ con mỗi ngày đều nói phải đảm bảo an toàn khi nghiên cứu phóng xạ, nếu không thì lần này chết thảm rồi. Lần này ba cũng bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, nếu không còn mạng thì cũng không còn bất kì thứ gì nữa."

"Ba mau ăn cơm trước đi, ăn xong thì đi nghỉ ngơi cho thật tốt."

"Được, con đừng lo, ba không sao."

"Dạ."

Sau khi dọn dẹp xong mọi thứ thì Lisa mới phát hiện trời vừa lúc rạng sáng.

Bên trong áo khoác đồng phục có một thứ gì đó, cô lấy nó ra, là một xắp những ngôi sao cô xếp hôm nay, có điều vẫn chưa kịp đưa đi.

Hôm nay cô không đến, Jungkook sẽ nghĩ như thế nào?

Cũng có thể anh chưa từng đến đó, vừa nghĩ như thế, Lisa lại nhịn không được có chút nản lòng.

Nhưng cô vẫn cố gắng lấy nó ra, chuẩn bị ngày mai sẽ đưa đến đó.

Tan học vào buổi chiều ngày hôm sau, lại gặp phải Kang Daniel trở về từ đại học.

Kang Daniel mười chín tuổi, khi cười lên ôn nhuận như ngọc, anh ta quấn một chiếc khăn quàng cổ màu xám, cả người tựa như phát ra ánh sáng. Trước đây đã từng có người nói, người như đàn anh Kang thật sự là một nam thần chính hiệu.

Gia cảnh tốt, thành tích tốt, dáng dấp đẹp trai, ôn nhã, mà lại hoàn toàn không có tiếng xấu.

Người như đàn anh Kang có thể xưng tụng là một người hoàn mỹ, chuyện anh ta thích hoa khôi Lisa là chuyện cơ bản mà ai ai cũng đều biết.

Anh ta chờ cô cùng học một trường đại học với mình, mỗi tuần đều trở về đây để nhìn cô.

Kang Daniel cũng cho rằng như vậy.

Dù sao thì thành tích của Lisa cũng không chênh lệch mấy với anh ta, chờ đầu xuân năm sau, Lisa chắc chắn có được một nửa cơ hội có mặt trong danh sách được tuyển thẳng lên đại học. Hai người bọn họ cùng trình độ, lên đại học đương nhiên phải học cùng trường rồi.

Kiếp trước Lisa đối với anh ta cũng không có ấn tượng gì, cũng vào mùa đông thế này ở đời trước, cô bị bỏng đến hủy dung, La ba ba gặp chuyện sự cố phóng xạ mà qua đời.

Cô không đợi được danh sách được tuyển lên đại học cũng như cơ hội tham gia vào kỳ thi đại học mà bị ép thôi học.

Bây giờ, có một chàng trai đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của cô, nhưng anh lại không muốn gặp cô nữa.

Lisa nhìn Kang Daniel đang tươi cười trước mặt: "Đàn anh, trước đó em cũng đã nói qua rồi, em đã có người mình thích."

"Anh cho là em cố ý lấy cớ này mà từ chối anh."

"Đó là sự thật."

Ý cười của Kang Daniel thu lại vài phần: "Là Jungkook sao?"

Cô mím môi, nhẹ nhàng gật đầu.

"Nhưng cậu ta đã sớm quay về thành phố B rồi, có đúng vậy không?" Anh ta nghiêm túc nói, "Lisa, chẳng lẽ em còn không biết hay sao? Cậu ta chỉ chơi đùa mà thôi, trước kia còn thích đàn em Kim Yeri, sau đó thì thích Sana, rồi sau đó là em. Em ở trong mắt cậu ta cùng với những người kia chẳng có gì khác biệt. Nếu như cậu ta vẫn còn thích em thì sao lại bỏ rơi em vậy chứ?"

Kang Daniel vừa nói vừa đỡ lấy bả vai cô, anh ta cũng không có ý chiếm tiện nghi gì từ cô, chỉ là tiếc rèn sắt không thành thép, hi vọng cô sẽ "cải tà quy chính."

Dù sao thì thiếu nữ "mối tình đầu quốc dân" này lại đi thích một tên lưu manh côn đồ, nói thế nào cũng không hề xứng.

kooklice ; bệnh yêuWhere stories live. Discover now