Trong giờ học thầy giáo vẫn say xưa giảng bài mà không để ý dưới lớp lũ quỉ đang nhao nhao chuyền tay nhau những phong giấy hồng hồng về phía bàn học của Thiên Tỉ.
" bạn học dịch chuyển bức thư này cho Khải ca dùm mình với" nữ sinh ngồi bàn phía trên vắt vẻo xuống tận chỗ Thiên Tỉ để đưa thư, phong thư màu hồng phấn thoảng mùi bạc hà.
Khó chịu vô cùng!
Thiên Tỉ nhận phong thư rồi một điệu ném phăng xuống cạnh bàn bị lấp đầy bởi những bức thư khác:" Làm ơn đi. Nếu không đọc thì bảo người ta đừng gửi. Tôi đến đây để học chứ không phải để đưa thư đâu."
Nhận ra cái nhìn của cậu có chút không hợp tình, Vương Tuấn Khải cười tà hất đống thư tình xuống hộc bàn, cười nói:" Em ghen?"
" Anh nói xem." Cậu hỏi lại đầy thách thức.
" Không hẳn vậy, hay em đã thích..."
---reeng reeng---
Tiếng chuông báo hết giờ vang lên làm Vương Tuấn Khải đành ngậm ngùi nuốt những lời chưa nói ra vào trong lòng. Hắn liếc nhìn cậu thu sách vở rồi cười một nụ cười chua xót, nghiễm nhiên Thiên Tỉ cũng cảm nhận được nụ cười này chỉ là cậu không hiểu cũng như không thích đám nữ sinh cứ mê mẩn khi hắn cười vậy.
" Vương Tuấn Khải, có người bên lớp tự học B gọi nè"
Một nam nhân tóc đỏ hoe đi tới bàn Tuấn Khải, đặt lên bàn hắn một tờ giấy rồi cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Dịch Dương Thiên Tỉ sẽ lao tới vò nhàu bức thư, vò tới mức hắn không thể xem được nữa mới hả hê ngồi lại bàn tiếp tục thu gọn sách vở.
Cái đó không thể xảy ra vì nó chỉ là suy nghĩ của riêng cậu!
Còn hắn vẫn điềm đạm quan sát thái độ người bên cạnh rồi từ từ mở mảnh giấy ra, vừa đọc vừa chau mày khó chịu như đọc phải thư khủng bố vậy.
" Nhị thiếu, tôi có việc, đi trước, lát liền quay về, được chứ?"
Thiên Tỉ nhìn hắn đầy nghi hoặc, lý do gì khiến người này đang yên đang lành đột nhiên thay đổi thái độ. Cẩn trọng hơn, khó chịu hơn cũng băng lãnh hơn vài phần. Suy nghĩ một lúc cậu cũng gật đầu. Tuấn Khải do nhận được sự đồng ý liền vò bức thư cho vào túi quần rồi đi ra cửa. Đi thêm một đoạn hành lang, hắn quay lại cẩn trọng nhìn quanh rồi sau một giây liền hòa vào không khí chỉ để lại chút khói đỏ vẩn vơ giữa không gian, một lúc sau thì hoàn toàn không thấy nữa.
Trong căn nhà kho cũ nát bày la liện những dụng cụ thể dục thể thao, nào là bóng chày quả bừa bộn kèm theo đám gậy guộc vứt lăn lóc trên đất đủ để hiểu nơi đây đã lâu không có ai bước đến rồi. Giữa gian nhà kho có một chiếc ghế tựa màu đỏ mun, ngồi trên ghế là một cô gái thân mặc đồng phúc học sinh nhưng trên đôi môi đỏ mọng kia đang ray mút đầu lọc của một điếu thuốc lá cháy dở. Ánh mắt cô nhìn lơ đễnh trên tập hồ sơ rày nằm dưới trên, cô khẽ cười ủy mị.
"Muốn ngăn ta thâu tóm Vương đại bằng cách xác nhập hai công ty ư. Mơ đi!"
![](https://img.wattpad.com/cover/40719765-288-k488599.jpg)
YOU ARE READING
[ Khải Thiên ] Sủng ái
De TodoAuthor:Annie Thể loại:Trọng sinh,ngược công,... Nhân vật: Dịch Dương Thiên Tỉ(cậu) Vương Tuấn Khải(hắn) Lâm Phi Yến(cô) Vương Nguyên(anh) Lưu Chí Hoành(y) Đôi lời bày tỏ của nhỏ au với m.n: Thứ nhất:au mới viết truyện nên còn nhiều chõ chưa ổn. mong...