Chương 23.

11 3 0
                                    

 
Lạp Lệ Sa đi theo Diễm Trì và Phượng Thành đến Quyển Châu các. Trên đường đi, Lạp Lệ Sa biết thêm một ít chuyện khác. Tỷ như, ngoài miệng tuy Hoàng đế nói tìm người ly gián nhưng kỳ thật là phái người đi tìm Lạp Lệ Sa. Chỉ là, hắn cũng biết Lạp Lệ Sa khó tìm, trông cậy vào nhóm thị nữ của nàng họa may còn có hi vọng. Và, chuyện Quý phi chết thuộc vào loại nghiêm mật. Khi Phượng Thành đòi Quý phi, Quý phi chỉ còn hơi thở cuối cùng. Hoàng đế buồn phiền nàng ta không làm việc theo quy củ suýt nữa gây đại họa, dù cứu sống cũng phải vào Lãnh cung. Cho nên khi Phượng Thành đòi người, Hoàng đế ngược lại mừng rỡ để Phượng Thành mang đi cho Lạp Lệ Sa xử lý.

Quả nhiên, Quý phi chưa xuất cung đã không còn thở, Phượng Thành chỉ phải ra roi thúc ngựa đưa nàng về Vân Điếu Bàn.

Nàng vốn muốn gặp mặt Hoành Khuynh, nghe nói hắn đã xé bức họa của nàng.

Về phần dung mạo Thái Anh, Lạp Lệ Sa chỉ tóm tắt. Phượng Thành hướng Diễm Trì cười lạnh vài tiếng. Bởi vì nàng chỉ cường điệu nói các nàng "đoạt" Thái tử phi, và dùng "kinh vi thiên nhân" khái quát bộ dáng Thái Anh.

Bên ngoài đã vào tháng năm. Trong hầm băng lại rét lạnh thấu xương. Diễm Trì tìm áo choàng cho Lạp Lệ Sa và Phượng Thành phủ thêm, lại liên tục nũng nịu, lúc này mới làm Phượng Thành ôn hòa lại.

Hầm băng to trống không, ngoại trừ cái băng quan hình chữ nhật. Lạp Lệ Sa chậm rãi đẩy băng quan, nó phát ra tiếng ma sát bén nhọn và rớt một ít vụn băng. Bên trong chính là Tân quý phi Cẩm Viện.

Băng quan lạnh lẽo, nhưng vì Phượng Thành bảo hộ rất tốt cho nên gương mặt Cẩm Viện vẫn có chút hồng nhuận như cũ. Ngay cả môi cũng căng mọng như sẽ mở ra ngay sau đó với đôi mắt đẹp chậm rãi mở theo. Khi nàng còn sống, Lạp Lệ Sa từng nhìn thấy nàng. Lạp Lệ Sa gặp nàng ngồi kiệu loan khi đang ở Quận Hòe. Mặc dù là nhìn từ xa nhưng cũng giật mình. Vì cho là mình hoa mắt, Lạp Lệ Sa mới lẻn vào hành cung. Nhưng tại đó nàng lại biết thêm nhiều bí mật.

Về Cẩm Viện và nữ tử bệnh liệt giường.

Về thám hoa lang vì để được ở lại Quận Hòe mà cam nguyện bị mã đạp. Và còn cái người gọi là Đoạn Hoa Lê.

Nữ tử trên đời này luôn si tình, nhưng đó là chỉ với nam nhân, không ngờ cũng có loại tình yêu như thế.

Lạp Lệ Sa thừa nhận nội tâm mình đã bị chấn động. Nàng nhìn nhiều thế thái nhân tình quen, sớm đã đến trình độ gợn sóng không sợ hãi. Cho dù là Thất vương gia đoạn tụ, hay đại lưu luyến đồng, không cần biết có bao nhiêu thiệt tình. Mà cho dù có thiệt tình thì hắn cũng chỉ là nam tử. Không giống Cẩm Viện có dung mạo giống nàng. Nguyên nhân chính là vì giống nàng nàng mới biết được, nguyên lai, không phải chỉ có nam nhân mới yêu được. Cho nên hiện tại nàng muốn cứu Cẩm Viện. Chờ Cẩm Viện tỉnh lại nàng muốn hỏi: vì sao từ bỏ tình yêu khó có được đó? Và, Cẩm Viện nguyện ý đi tìm nữ tử bệnh liệt giường, hay hồi cung tiếp tục tranh quyền đoạt thế? Lạp Lệ Sa chỉ muốn biết, nếu nàng có thể sống lại thì nàng sẽ lựa chọn như thế nào.

Lạp Lệ Sa xoay người ôm Cẩm Viện lên.

"Tiểu thư ——" Diễm Trì kinh hô, vội đến tiếp nhận.

Chiết Yêu [Cover] [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ