Chương 39. Hoàng đế giá đáo (II)

2 0 0
                                    


Sớm biết như thế, lúc trước cần gì phải... Nghĩ lại lúc trước, có hối hận cũng đã muộn. Ngạn Tập là hoàng đế đời thứ bảy của Ngạn Quốc. Tương truyền rằng, thời điểm hoàng đế khai quốc đang tranh đấu giành thiên hạ, có một ngày chiến bại, bị thương chạy trốn tới một thâm sơn được một nữ tử lên núi hái thảo dược cứu. Và nàng ấy là Tri Ngọc đại sư đời thứ nhất sau này. Hoàng đế khai quốc cảm kích đại ân nàng cứu mạng, trong lúc trị thương lại phát sinh tình cảm, muốn lấy nàng. Nhưng hoàng đế khai quốc đã có kết tóc chi thê, mà nữ tử này lại là thầy pháp - và nàng đã không ưng thuận. Đợi hoàng đế khai quốc khỏe lại, nàng tặng hắn một cái túi, rồi đưa hắn xuống núi.

Trong cái túi ấy là bùa bảo hộ, trong quá trình hoàng đế khai quốc trải qua bao gian nguy gầy dựng giang sơn, có một công dụng phù hợp cho nó. Cho nên, sau khi hoàng đế đăng cơ, hoàng đế nhớ mãi không quên nữ tử ấy, hoàng đế sai người tìm nàng khắp thế gian và cuối cùng cũng tìm được nàng.

Hoàng đế tình thâm ý thiết đối với nữ tử này, liên tiếp muốn bỏ Hậu lập nàng nhưng đều bị nàng dịu dàng cự tuyệt. Đối với nàng mà nói, cứu hoàng đế và giúp hoàng đế chính là cơ duyên vô tình gặp được - vì ngày ấy vô luận là ai bị thương, nàng đều cứu. Cuối cùng, hoàng đế biết nàng phiền chán ở trong cung, nhưng luyến tiếc nàng từ nay về sau cắt đứt quan hệ mà đi, hoàng đế đau đầu nghĩ cách - và lúc này, hoàng hậu góp lời.

Đối với hoàng hậu mà nói, nữ tử này có đại ân với mình. Đầu tiên là cứu phu quân của nàng - chỉ dựa vào điểm này thì đã là người có công lớn. Sau đó, ở vài lần hoàng đế muốn phế bỏ nàng, đều là nữ tử ấy đứng ra bảo vệ nàng, nàng mới bảo trụ được cung vị. Hoàng hậu biết, nếu nữ tử này tham quyền thì nàng đã không có ngày lành mà sống. Cho nên nàng mới góp lời.

Hoàng đế nghe xong phương pháp của hoàng hậu, hoàng đế vui mừng quá đỗi - nhìn hoàng hậu cũng là con mắt khác cùng với chờ mong. Sau đó, đầu tiên, hoàng đế thanh minh lý do trước các quan lại, và lệnh cho toàn dân biết: nữ tử ấy là trời cao phái xuống cho đế vương Ngạn Quốc. Khi lời đồn đã lan rộng khắp nơi, hoàng đế ra thêm chiếu thư sắc phong nàng thành đại pháp sư, và bởi vì nàng gọi là Tri Ngọc, danh xưng cũng thành Tri Ngọc đại sư. Tri Ngọc đại sư phụ trách tế thiên hàng năm - tế lễ vì Ngạn Quốc cầu phúc an tai, cầu quốc thái dân an. Mặt khác, hoàng cung cũng cho xây cung điện hiến tế, để Tri Ngọc đại sư hàng năm làm pháp sự.

Tri Ngọc nhận được thánh chỉ, biết đã không thể tránh né đành phải nhận, nhưng nàng có ba yêu cầu. Thứ nhất, nàng chỉ phụ trách xuất hiện ở nơi nên xuất hiện, những chuyện khác nàng không cần biết. Thứ hai, hoàng cung, nàng phải được tự do xuất nhập, không có gì hạn chế nàng cho dù là hoàng đế cũng không có quyền hỏi nàng đi đâu. Thứ ba, nàng có thể làm Tri Ngọc đại sư, nhưng vẻn vẹn chỉ có như thế, hoàng đế sau này phải tự giữ thân phận.

Đối với ba yêu cầu này, hoàng đế đều nhất nhất đáp ứng; hắn biết kiếp này đã không thể cùng Tri Ngọc, nhưng muốn một đời ràng buộc cùng nàng. Và đó là nguyên do vì sao Ngạn Quốc có Tri Ngọc đại sư.

Sau đó, hoàng đế khai quốc qua đời vì bệnh, mà Tri Ngọc đại sư cũng đồng thời chết đi... Và điều này là một trong những bí ẩn lịch sử của Ngạn Quốc. Thái tử lên ngôi là lúc Hoàng thái hậu tuyển ra theo trong hàng đệ tử Tri Ngọc một người kế vị đại pháp sư, cũng đem ba yêu cầu của Tri Ngọc đại sư nhất nhất chiếu truyền. Song, điều thứ ba sửa thành: Hoàng đế và Tri Ngọc đại sư tuyệt không thể phát sinh tình yêu nam nữ, bằng không dịch tả chắc chắn san bằng thiên hạ.

Chiết Yêu [Cover] [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ