𝟐𝟐

16 4 2
                                    

Qua cuối tuần, không khí lạnh đã bao trùm toàn bộ thành phố Seoul.

Trong phòng học, mọi người choàng khăn quàng cổ, đội mũ và đeo găng tay, mặc đồng phục mùa đông dày nhất.

Mùa đông chính thức tràn đến, nhiệt độ không khí giảm xuống, cả người buồn ngủ cũng tỉnh táo lại hết, mới buổi sáng mà học sinh trong phòng học đã ngáp ngắn ngáp dài, đều mơ màng sắp ngủ.

Chủ nhiệm lớp bước vào phòng học, gõ lên bảng: "Dậy hết, dậy hết."

"Buổi chiều 3 giờ có trận chung kết bóng rổ Seoul, hai tiết cuối đổi thành tiết tự học, muốn đi xem thi đấu thì đến sân vận động thành phố ở bên cạnh trường xem, không muốn đi thì ở trong lớp tự học."

Lời vừa nói ra, trong phòng học lập tức sôi nổi, ồn ào thét chói tai.

Chủ nhiệm lớp giận sôi máu: "Vừa rồi còn là một đám không tinh thần, vừa nói tới chơi đã sống lại! Nếu học tập mà các em cũng giống như vậy thì có phải kì thi nào cũng có thành tích tốt rồi không!"

Mina lập tức xoay người lại: "Chaeyoungie, Chaeyoungie, cậu có đi không?"

"Mình không đi." Chaeyoung nói: "Mình không hiểu bóng rổ."

"Cũng chẳng phải đi xem bóng rổ, mà đó là đi xem trai đẹp!" Mina nói, chợt đè thấp giọng nói hơn một chút: "Hơn nữa Jeon Jungkook cũng đi, gần đây không phải hai người......" Cô ấy nháy mắt mập mờ với Chaeyoung.

Chaeyoung sửng sốt: "Jeon Jungkook cũng đi sao?"

"Đúng vậy! Cậu không biết sao?" Mina nói: "Bóng rổ Seoul cũng đã bắt đầu được hai ba tháng rồi, dành cho tất cả trường cấp 3 trong thành phố, trận chung kết lần này chắc là Sejong đấu với trường Trung học số 18, chắc Jeon Jungkook vẫn là đội trưởng đó."

Chaeyoung nhớ tới dáng vẻ anh chơi bóng rổ mình nhìn thấy lần trước.

Mina lắc lắc cánh tay cô cầu xin: "Đi mà, đi đi nhé, Chaeyoungie là người tốt nhất, mình muốn đi xem."

Cuối cùng Park Chaeyoung cũng gật đầu: "Được rồi."

Mina lại hỏi Lee Dongmin ở bên cạnh: "Cậu có đi không, Dongmin?"

Cậu ta đang làm bài tập, nghe vậy thì dừng viết, nhàn nhạt nói: "Không đi."

Mina không biết giữa cậu ta và Jeon Jungkook có khúc mắc sâu xa, nên chỉ nói cậu ta phải học được cách kết hợp giữa việc học và nghỉ ngơi, không thể chỉ biết đọc sách.

———

Lớp 11A1 là lớp có thành tích tốt nhất cả khối, do đó, tính cạnh tranh trong lớp cũng cao, nên chỉ có một nửa lớp xin nghỉ để đi xem thi đấu, một nửa còn lại thì ở trong phòng tự học, còn học sinh của những lớp còn lại hầu như đã chạy hết, còn lớp A7 thì càng không cần phải nói, đã chẳng còn một bóng người nào.

Sân vận động thành phố ở ngay bên cạnh trường Sejong, rẻ phải về hướng Đông rồi đi thêm 200 mét là đến.

Chaeyoung và Mina đi vào theo đám đông, ngồi ở hàng đầu tiên.

Vị trí không tồi, tầm nhìn rộng rãi.

"Người của trường số 18 cũng đã tới rồi, sao bọn Jeon Jungkook còn chưa ra nữa?" Mina nói.

Chaeyoung: "Có lẽ là đang thay quần áo."

Trong sân có sáu người đang đứng, sau lưng đồng phục màu trắng viết trường cấp ba số 18 cùng tên của bọn họ, Chaeyoung liếc mắt nhìn sơ qua, tầm mắt chợt dừng lại, nhìn đến một người trong số đó.


Baek Heesung.

Cô nhìn thấy mặt Baek Heesung lúc hắn xoay người lại, đúng là người lúc trước tìm Jeon Jungkook gây phiền phức, rồi đánh nhau với anh.

Hoá ra hắn là học sinh của trường cấp ba số 18.

Nhưng trên người hắn lại chẳng có chút tác phong nào của học sinh mà đều là dạng du côn xã hội, không chỉ có mình hắn ta, mà mấy người của trường trung học số 18 kia cũng như vậy.

Trường cấp ba số 18 là trường kém cỏi và hỗn tạp nhất Seoul.

Chaeyoung nghe được nam sinh phía sau nghị luận.

"Đám Baek Heesung kia ngày nào cũng chơi bóng rổ, nghe nói tay bọn nó bẩn lắm, tao nghĩ trận bóng hôm nay hẳn là rất khó đánh."

"Ngay cả Jeon Jungkook cũng không đánh lại cậu ta à?"

"Nói về kỹ thuật thì hẳn là Jungkook mạnh hơn một chút, nhưng cậu ta chơi bóng quá quy củ, hơn nữa rất ít khi chơi hết mình, đánh lại trường trung học số 18 kia khá khó, tiền vệ của trường cấp ba trước đó gặp trường cấp 3 số 18 ở trận bán kết đã bị thúc cùi chỏ, sống mũi cũng bị gãy."

———

Chaeyoung trở nên căng thẳng.

Lúc này, xung quanh vang lên tiếng hoan hô.

Jeon Jungkook đi đầu, tiến vào sân đấu.

Bọn họ mặc đồng phục màu đỏ, ai cũng người cao chân dài.

Mina hét theo mọi người, khoa trương nói: "Đây là đội người mẫu nam rồi!"

Chaeyoung nghe như vậy rồi hình dung trong đầu, sau đó cười rộ lên.

Jungkook đi đến chỗ ngồi chờ bên sân, nhặt băng vải bị vứt trên mặt đất lên, quấn lên mắt cá chân.

Cơ bắp chân của anh trôi chảy, gân gót rất cao, trên mặt không có cảm xúc gì, xem sự hoan hô gào thét xung quanh như không khí.

Quấn băng vải xong, anh đứng dậy, cởi áo khoác đen trên người ra, cũng vào lúc này, anh chú ý tới Park Chaeyoung ngồi ở hàng đầu tiên, đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó nhướng mày.

Anh cúi người, đặt tay lên lan can, không thèm để ý ánh nhìn xung quanh, hỏi: "Sao lại tới đây?"

"Đi chung với bạn tới." Chaeyoung nhẹ giọng nói.

Anh đưa áo khoác qua, chẳng nói lời nào, động tác cực kỳ tự nhiên.

Chaeyoung vội vàng nhận lấy, gấp gọn lại rồi ôm vào trong ngực.

Anh là tiêu điểm của tất cả mọi người, mà giờ phút này, Chaeyoung cũng trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, phía sau lại có âm thanh bàn tán.

"Jeon Jungkook sẽ không thật sự qua lại với Chaeyoung chứ, lần trước không phải trên diễn đàn còn nói Jeon Jungkook đón cậu ấy tan học sao?"

"Bà mẹ nó, sao tao lại không biết, sao hai người bọn họ lại quen nhau được?!"

"Đm, đm, đm, Jeon Jungkook thật sự rất đẹp trai, vừa đẹp trai vừa biết thả thính, có thể yêu đương với cậu ta, ngay cả bị lừa tôi cũng cam lòng."

"Mày nói xem, đúng thật là Park Chaeyoung rất xinh đẹp, càng nhìn càng đẹp, hơn nữa cũng rất ngoan, đứng bên cạnh với Jeon Jungkook cũng rất xứng."

"Tao cảm thấy Jeon Jungkook vẫn xứng với những người con gái tài sắc vẹn toàn hơn."

"Dù sao cũng mặc kệ là loại nào, Jeon Jungkook cũng sẽ không quen quá một tháng đâu."

———

Chaeyoung ôm áo khoác của anh, mắt nhìn về phía trước, chỉ làm như không nghe thấy.

Tiếng huýt sáo vang lên, trận đấu bắt đầu.

Ném bóng, Jungkook khống chế bóng, nhanh chóng rê bóng về phía rổ.

Mấy người của trường số 18 nhìn chằm chằm anh, không cho anh có một khe hở, Baek Heesung dang hai tay ra, chắn ở trước người Jungkook.

Jeon Jungkook lạnh mắt nhìn hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy dưới tình huống này chỉ có thể chuyền bóng cho đồng đội, nhưng đồng đội cũng đều bị kèm chặt, gần như chỉ còn đường chết.

Chẳng ai nhìn rõ được, Jeon Jungkook làm một động tác giả, làm cho Baek Heesung bị ngã.

Anh nhảy lấy đà tại chỗ, ép xuống dưới cổ tay.

Bịch.

Vào rổ!

Cả trường sôi trào.

Không khí bắt đầu nóng lên.

Jungkook vững vàng tiếp đất, rũ mắt nhìn về phía Baek Heesung đang ngã trên mặt đất, nhẹ khịt mũi.

Mặt hắn ta biến sắc, gân xanh nổi lên, đứng dậy rống lên với đồng đội: "Quay về phòng ngự!"

Hiệp đầu kết thúc, 18:24, Sejong dẫn đầu.

Một hiệp lập tức có rất nhiều nữ sinh lên đưa nước, có Sejong, cũng có trường số 18.

Jungkook không nhận, xuyên qua đám người, cầm khăn lông ở chỗ ngồi lên lau mồ hôi.

Anh ngồi dậy, nhìn Chaeyoung: "Nước."

Bên cạnh đã chuẩn bị một thùng nước khoáng, Park Chaeyoung vội vàng chạy tới lấy, đưa cho anh.

Jeon Jungkook nhướn mày.

Cô lại giúp anh vặn nắp chai.

Jungkook nhận lấy, ngửa đầu uống nước.

Mực nước trong bình nhanh chóng giảm xuống, yết hầu của anh chuyển động, uống xong một chai, lập tức vứt trên mặt đất.

"Cậu hết bị cảm chưa?" Chaeyoung kề sát vào nhỏ giọng hỏi.

Hình như Jungkook không nghe rõ, cúi thấp người xuống, đưa lỗ tai đến miệng cô: "Hả?"

Cả người anh nóng hừng hực, tràn đầy hơi thở hormone đang sôi sục, Chaeyoung cắn môi dưới, lặp lại lần nữa.

Anh cười khẽ, đứng thẳng lên: "Hết lâu rồi."

Ngay khi hiệp 2 vừa mới bắt đầu, đã có rất nhiều người phát hiện ra lối chơi của trường cấp 3 số 18 khác đi, hoàn toàn không cho Jungkook có cơ hội nhận bóng, đồng đội khác mới khống chế bóng nhảy lấy đà đã bị bọn họ mượn thế hất ngã.

Phía sau lưng cọ sát với sân nhựa màu xanh lục, phát ra âm thanh chói tai.

"Mẹ nó! Mẹ nó ngay cả cái này cũng không thèm thổi! Phạm quy đó!" Phía sau có nam sinh mắng.

"Mẹ nó, đám người Baek Heesung kia chắc chắn đã mua chuộc trọng tài rồi, mẹ nó loại chơi bóng này cũng không thèm thổi, trọng tài bị mù sao!?"

Jeon Jungkook mặt không đổi sắc, ánh mắt bình tĩnh, lạnh giọng: "Tất cả chơi tập trung đi."

Nhưng nhóm người trường số 18 này đã quen chơi bóng, càng chơi càng bẩn.

Lúc Jungkook ném rổ cũng bị đẩy ngã.

Nhưng trọng tài chỉ thổi mấy tấm thẻ vàng râu ria, âm thanh bất mãn phía dưới càng ngày càng lớn.

Chờ đến khi kết thúc nửa hiệp đã là 48:32, trường cấp 3 số 18 một trận ghi được hơn 30 điểm.

"Trận này đúng là mở mang tầm mắt, chơi xấu như vậy mà còn thắng được sao?"

"Nghe nói Baek Heesung và Jeon Jungkook đã không đối đầu nhau nhiều năm, chắc là cố ý chọc giận cậu ấy, trận bán kết trước cũng không thấy chơi ác như vậy."

———

Park Chaeyoung rất ít xem khi xem trận đấu nào như vậy, suốt trận đấu, tay cô đều nắm chặt lại, móng tay găm vào lòng bàn tay tạo thành những vệt đỏ.

Bọn Jungkook đứng chung một chỗ, đang thảo luận chiến thuật của hiệp sau.

Vừa rồi có hai người bị thương nghiêm trọng hơn, một người bị trật chân, một người thì cánh tay bị bầm tím.

Chaeyoung xem đến mức trái tim treo lên, không quá thoải mái.

"Mina, mình đến nhà vệ sinh." Chaeyoung nói.

Mina: "Được, cậu biết ở đâu không, muốn mình đi với cậu không?"

Chaeyoung cười cười: "Không sao, mình biết."

Chaeyoung rửa mặt, nhìn bản thân trong gương.

Trong đầu là dáng vẻ Jeon Jungkook bị đánh ngã vừa rồi, còn nửa hiệp nữa.

Chaeyoung nhẹ thở dài, chỉ hy vọng anh đừng bị thương.

Đi ra khỏi nhà vệ sinh lại đụng phải Baek Heesung đang đi tới, trong miệng ngậm điếu thuốc.

Chaeyoung tránh hắn, không ngờ hắn lại bước sang một bên, chặn đường đi của cô.

Chaeyoung ngẩng đầu.

"Em chính là bạn gái mới của Jeon Jungkook sao?"

Hắn nhìn thấy vừa rồi Jeon Jungkook để cô cầm áo, Baek Heesung thở ra một làn khói, phả vào mặt Chaeyoung, cô nhíu mày nghiêng đầu.

Baek Heesung dùng ánh mắt ngả ngớn đánh giá cô từ trên xuống dưới: "Thằng nhóc này thay đổi khẩu vị, bây giờ thích loại em gái nhỏ chưa đủ lông đủ cánh này."

Lại có mấy người từ WC nam bên cạnh đi ra, nghe vậy lập tức cười rộ lên.

"Anh, loại ngây thơ này "chơi" mới sướng."

"Ai biết được ngây thơ như vậy, ở trên giường lại là bộ dáng gì."

Những lời nhục nhã trêu đùa phun ra từ miệng của bọn họ, xen lẫn với tiếng cười suồng sã.

Chaeyoung cắn chặt răng, không lên tiếng.

Thấy cô là một người dễ bị bắt nạt, những lời thô tục đó càng ngày càng trở nên quá đáng hơn, từng câu từng chữ giống như một cây kim đâm vào Chaeyoung.

Dù cho Chaeyoung là một người không muốn tìm phiền phức, nhưng cũng không muốn khom lưng chịu nhục, cô im lặng rất lâu, cuối cùng lẳng lặng mở miệng: "Mấy người có dám nói tôi như vậy ở trước mặt Jeon Jungkook không?"

Thiếu nữ bị nhục nhã, nhưng trên mặt lại là sự thuần khiết, mà ánh mắt cũng bình tĩnh tự nhiên.

Baek Heesung không khỏi nhíu mày, như là bị ánh sáng dưới đáy mắt cô đâm vào.

Không biết do đâu, ánh mắt của cô bây làm cho hắn nghĩ đến Jeon Jungkook.

Một khuôn mặt thuần khiết dịu dàng, ngay cả giọng nói cũng mềm mại, lại kiêu ngạo bình tĩnh, thản nhiên đối diện với hắn, mà thứ sắc bén nào đó từ đôi mắt đã phá vỡ sự dịu dàng bên ngoài của cô.

Thật sự là giống y như một khuôn đúc ra với Jeon Jungkook.

Baek Heesung cũng đã hiểu ra tại sao họ Jeon cao ngạo máu lạnh kia, một cái liếc mắt không xem trọng ai, lại nguyện ý thân cận với thiếu nữ trước mắt hơn một chút.

Vốn dĩ bọn họ chính người chung đường.

Baek Heesung nhướng mày: "Sao tôi lại không dám, em không biết tôi đã đánh Jeon Jungkook bao nhiêu lần đúng không, a, đúng rồi, em không biết, nói cho cùng thì bạn gái lúc đó của nó cũng chưa phải là em."

"Vậy hà tất gì mấy người phải ra chiêu hiểm chỉ vì cậu ấy, cho dù thắng cũng không có gì đáng tự hào."

Chaeyoung nhìn thẳng vào Baek Heesung: "Nghe qua câu này chưa, người thật sự mạnh mới không tranh thắng thua với kẻ yếu kém."

Ai xem thắng thua quan trọng, thì người đó chính là kẻ yếu kém.

Trong mắt kẻ mạnh căn bản không có kẻ yếu, trong mắt anh chỉ có núi cao và trời xanh.

Cho nên từ lâu, sự thắng thua giữa Jeon Jungkook và Baek Heesung đã quá rõ ràng.

TRUỴ LẠC | 𝐉𝐞𝐨𝐧𝐫𝐨𝐬𝐢𝐞 |Where stories live. Discover now