Lisa nghe thấy lời này, cảm thấy tim mình thực sự ngừng đập.
Nàng hỏi, phải làm sao? Nàng nói, tôi thích chị. Nhưng mà, nàng còn nói đây là tội ác tày trời.
Lisa cảm thấy mắt có chút đau, không biết có phải vì cả đêm không chợp mắt nên có chút khó chịu hay không. Mà so với mắt khó chịu hơn chính là trái tim, ngay cả ngày mùa thu năm năm trước Soyul suýt chút thật sự tìm được kẻ ám sát cô, ở trong phòng bệnh nửa tháng không nhúc nhích cũng không cảm thấy khó chịu như vậy. Trái tim như bị áp chế, giống như bị một bàn tay mạnh mẽ bóp thật chặt, như sau một khắc liền bị bóp nát, đau không thở nổi.
Lúc này, cô muốn tiến lại gần hơn, nhưng lại cảm thấy không thể tới gần được.
Kỳ thực cô muốn nói với Chaeyoung đừng rời đi, muốn nói với nàng là chính mình không nỡ để nàng rời đi, thật ra cô cũng thích nàng! Nhưng còn chưa nói ra yêu thích, cô đã nghe thấy chân tâm tuyệt vọng của nàng.
Lisa tiến lại gần Chaeyoung, cô ngồi xổm xuống, định ôm lấy người trước mặt, nhưng cô vừa đưa tay ra đã bị Chaeyoung hất ra.
"Đừng chạm vào tôi!" Nàng hét lên, thanh âm khàn khàn, có chút khó nghe.
Tay Lisa đột nhiên dừng trên không trung, không biết phải làm sao.
Chaeyoung khóc đến mức khó coi, trước đó mặt nàng đã đen vì đốt tiền giấy rồi, giờ lại khóc nữa, dáng dấp thật sự có chút buồn cười. Nhưng Lisa nhìn mà không cười được, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, nhìn thấy Chaeyoung như vậy, cô cảm thấy bất lực.
"Chaeyoung..." Lisa cảm thấy lúc này vẫn phải nói cái gì, nhưng mở miệng lại không biết nên nói cái gì cho phải. Lúc này nói chuyện yêu đương có phải là muộn rồi không?
Nhưng nếu không nói ra thì thực sự có chút không cam lòng. Lisa vừa định nói, nhưng nhìn thấy người quỳ trên mặt đất, thân thể đã lung lay, suýt chút nữa ngã xuống.
Lisa hoảng sợ, đưa tay đỡ lấy Chaeyoung, khi tay cô chạm vào cơ thể của cô gái kia, Lisa nhận ra nhiệt độ trên người Chaeyoung cao đến đáng sợ.
"Cút!" Chaeyoung vẫn muốn tránh xa cô, muốn hét lớn, nhưng tựa như khí lực của nàng đã dùng hết cho câu trước, lúc này giọng nói của nàng nghe ra có chút yếu ớt lại bất lực.
Đáy mắt Lisa có chút ảm đạm, "Lúc này em còn cậy mạnh sao?" Kỳ thực, cô muốn nói là nàng không cần cậy mạnh trước mặt cô.
Chaeyoung còn muốn nói gì, lúc này tay của Lisa đã đặt trên trán nàng, nhiệt độ vừa lạnh vừa thoải mái, làm cho nàng mê luyến. Lúc này nàng có cảm giác như đang ở trung tâm trái đất, bị dung nham nóng rực vây lấy, nàng cảm thấy khó chịu. Nhưng đột nhiên, một chậu nước lạnh từ trên trời rơi xuống tựa như chảy ra từ một dòng sông băng, lập tức khiến người ta cảm thấy thoải mái đến muốn cảm thán.
Thân thể phản ứng quá thành thật, Chaeyoung không từ chối mà nép người vào vòng tay của người bên cạnh. Nàng vô thức dùng khuôn mặt đi tìm nhiều cảm giác mát mẻ hơn, nhưng không ngờ, động tác tìm kiếm này lại đưa nàng đến gần Lisa hơn.
Lisa đau lòng, cô vòng tay qua lưng của Chaeyoung, lúc này cô có thể cảm nhận được độ ẩm trong lòng bàn tay. Sau khi nướng mấy tiếng đồng hồ trước ngọn lửa lớn như vậy, ngoan cố đến mức không thèm uống nước suối đặt trước mặt, đối với Chaeyoung quật cường như vậy, Lisa vừa tức giận lại vừa đau lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] (Lichaeng ver) _ NGHIỆN.
FanfictionNhân vật chính: Park Chaeyoung, Lalisa Manobal Ba năm trước, Chaeyoung dùng mệnh đổi lấy cơ hội rời xa Lisa. Ba năm sau vô tình gặp lại, Chaeyoung đã nhiều lần nghĩ tới cảnh tượng gặp lại Lisa. Nhưng không nghĩ tới, nàng lại rơi vào tay của nữ nhân...