Bởi vì, ngươi luôn có thể biết được nàng muốn gì, luôn có thể cho nàng cảm giác an toàn. Chaeyoung nghĩ, kiếp này, nàng không thể rời bỏi nữ nhân trước mặt.
Cảm giác được quý trọng lúc này khiến nàng rất hưởng thụ.
Lisa tựa hồ không coi trọng lời nói của nàng, vươn tay đưa ly sữa trên bàn cho nàng, "Uống lúc còn nóng, tôi chỉ đối tốt với em, không phải đối tốt với người khác."
Suy nghĩ một chút, Lisa lại nói: "Cho nên, hiện tại tôi có thể biết vì sao em không thể từ chối tôi không?"
Chaeyoung: "..." Mặt nàng đỏ lên, làm sao bây giờ!
"Rất nóng sao? Sao mặt lại đỏ như vậy?" Lisa chính là cố ý.
Chaeyoung: "..." Không muốn nói nữa!
Lisa nở nụ cười, quyết định trêu chọc nàng, "Em phải biết Manobal gia là một gia tộc lớn như vậy, khẳng định có thể nhiều người phụ trách, nếu hiện tại tôi rút lui khỏi vị trí đó, tự nhiên sẽ có người tiếp nhận, em không cần phải có quá nhiều gánh nặng. Tôi đã sớm muốn làm như vậy rồi, em không cần phải vội vàng đặt vấn đề ở trên người mình."
Lisa cảm thấy tiểu thiên nga đỏ mặt rất đáng yêu, không có vẻ mặt lạnh lùng tựa hồ càng khiến người ta cảm thấy yêu thích.
"Hả? Thật sao?" Từ nhỏ Chaeyoung chưa từng theo người nhà tiếp xúc với chuyện làm ăn, hơn nữa, mấy Park gia cũng không thể so sánh với một Manobal gia. Khi Lisa nói với nàng lời này, nàng liền tin tưởng mà không cần suy nghĩ. Nhưng lại quên mất Manobal gia đều là dạng chó sói hổ báo, Lisa muốn giao phó chuyện làm ăn mà toàn thân rút lui, nơi nào dễ dàng như vậy? Chỉ sợ cô còn chưa ra tới cửa lớn của Manobal gia cũng đã bị người trong tối xử lý.
Mất đi quyền lực trong Manobal gia tương đương với việc mất đi lá chắn bảo vệ chính mình.
Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của Chaeyoung, Lisa nở nụ cười, "Đúng vậy! Là thật." Cô không muốn Chaeyoung biết chuyện của Manobal gia. Muốn từng chút từ bỏ Manobal gia là khẳng định, nhưng cần phải tự tay mình bắt lấy, muốn nuôi dưỡng một con rối, đối với cô không quá khó. Hơn nữa, cô không có thời gian, bên người có Desung. Manobal gia không cho phép bất kỳ người nào ngoài gia tộc có thể kiểm soát tình hình nội bộ, cô có thể ở phía sau Desung kiểm soát người của Manobal gia a!
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Lisa, lúc này Chaeyoung mới thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian..." Nói xong, nàng hơi ngẩng đầu lên, tựa hồ đang mong chờ cái gì.
"Ừm, đương nhiên, chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian." Lisa mỉm cười nhìn nàng, trong cuộc đời có thể nhìn thấy Chaeyoung dịu ngoan ở bên cạnh mình như vậy, cô cảm thấy rất thỏa mãn.
Bởi vì Chaeyoung kiên trì, vào ngày này, đoàn người Lisa đều trở về.
Lisa rời đi sau khi vua cờ bạc đến, không phải cô không muốn gặp ai, mà là cô không muốn nhân thủ của mình rơi vào nguy hiểm, cô ở đây tọa trấn, tin những người có chút nhãn lực sẽ không làm bậy.
Trên máy bay, Chaeyoung không rõ tình hình của Soyul, ngồi cạnh Lisa nói nhỏ: "Em biết chị rất ghét Soyul, bà ta cũng làm nhiều chuyện tội ác tày trời, thế nhưng chị cũng không nên tùy tiện gϊếŧ người, giáo huấn bà ta một trận rồi giao bà ta cho cảnh sát là được rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] (Lichaeng ver) _ NGHIỆN.
FanfictionNhân vật chính: Park Chaeyoung, Lalisa Manobal Ba năm trước, Chaeyoung dùng mệnh đổi lấy cơ hội rời xa Lisa. Ba năm sau vô tình gặp lại, Chaeyoung đã nhiều lần nghĩ tới cảnh tượng gặp lại Lisa. Nhưng không nghĩ tới, nàng lại rơi vào tay của nữ nhân...