#8. Dỗ anh

844 79 0
                                    

Về đến nhà, Duy Anh được mua bánh cho thì thích lắm, lanh chanh ôm hộp bánh chạy vào nhà trước. Còn cậu đi theo sau anh phụ anh xách đồ.

Đặt hết đồ lên bàn, việc đầu tiên mà Duy làm là xếp hết đồ ăn vặt của mình vào tủ, sau đó thì giúp Quang Anh sắp xếp lại đồ ở trên bàn. Đức Duy lấy ra quả dưa mà hồi nãy Duy Anh đòi mua. Cậu tính bổ ra bỏ vào tủ lạnh cho mát để tí nữa ăn cơm xong là có cái ăn luôn. Nói chứ, Đức Duy chỉ không biết nấu ăn thôi, còn bổ hoa quả á, cậu tự tin mình nắm trùm cái nhà này 😌.

Xong xuôi đâu đó, Đức Duy dọn lại cái bàn rồi chạy ra ngoài phòng khách với Duy Anh.

"Duy Anh ơiiii" Đức Duy nhảy lên từ đằng sau ghế rồi ôm cậu nhóc vào người mình.

"Gì dậy ba..." Duy Anh nhìn ba nhỏ của mình bằng ánh mắt khó hiểu.

"Cho người ta ôm một tí đi, cả ngày nay chưa được ôm rồi" Đức Duy cúi người xuống hôn liên tục lên mặt Duy Anh.

"Aaaaa, ba Duy sàm sỡ con, ba Quang Anh cứu connn" Duy Anh quay người lại gọi với vào trong bếp.

"Giờ này thì ba Quang Anh cũng không cứu nổi con đâu nhá. Hôm nay ai chọc ghẹo ba, hả, lại còn dám tạo phản nữa ha"

"Aaa haha, ba đừng cù con nữa, con nhột, aaaa, ba Quang Anh ơi cứu con, huhu.... haaa" Đức Duy biết Duy Anh là người có máu buồn nên liên tục chọc lét cậu nhóc. Duy Anh bị cù cho nói năng lộn xộn luôn rồi. Cậu nhóc đang cố ra tín hiệu cầu cứu tới ba Quang Anh nhưng mà có vẻ hôm nay tín hiệu cầu cứu bị vô hiệu hoá rồi.

Ba Quang Anh đang giận ba Duy, mà mỗi lần như này là ba Quang Anh sẽ không nói chuyện với ba Duy, cho nên, lúc cậu nhóc đùa nghịch với Đức Duy, Quang Anh cũng sẽ không quản đến, tại không muốn nói chuyện với Đức Duy ấy.

"Aaaa, con chịu thua, con thua, ba đừng cù nữa, hahaha... aaaa, cứu con, ba mà còn cù cho con hét nữa là ba Quang Anh cáu đấy, đừng...." Cáu chứ sao không, tại ồn quá mà.

Đến lúc này Đức Duy mới chịu tha cho Duy Anh. Duy Anh ngay lập tức chạy sang ghế bên cạnh để chạy trốn. Cậu nhóc sợ nhất là cái chiêu chọc lét này của ba Duy, ba Quang Anh cứu thì không sao, chứ mà cứ như hôm nay chắc cậu nhóc sẽ bị chọc đến cười hết hơi mất.

"Sang đây đi, ba không cù nữa đâu, hứa đấy" Đức Duy vời vời Duy Anh, nhưng cậu nhóc không chịu. Sau đó thì một khung cảnh buồn cười hiện ra, Duy Anh xem tivi trong trạng thái cảnh giác, chỉ cần Đức Duy nhúc nhích một cái thôi là Duy Anh sẽ ở trong tư thế sẵn sàng bỏ chạy. Đức Duy cứ cảm thấy bị buồn cười với thằng nhóc nhà mình. Hề hước thật đấy.

____________________

"Duy Anh ơi gọi ba vào ăn cơm" Quang Anh ở trong bếp đặt đĩa đồ ăn cuối cùng lên bàn rồi liếc ra ngoài gọi Duy Anh.

Đấy, thấy chưa, giận rồi đấy. Duy Anh liếc Đức Duy với ánh mắt kiểu "con hiểu mà" rồi gật gù với cậu. Đức Duy buồn cười với thằng con nhà mình, tí cái tuổi ranh mà cứ như ông cụ non vậy.

Hai ba con dắt díu nhau vào bàn ăn, Đức Duy để cậu nhóc ngồi đối diện Quang Anh còn mình thì ngồi kế cậu nhóc. Lúc ngồi xuống hai người vẫn còn chí choé nhau cho được.

[Rhycap] Những mẩu chuyện nhỏ ngọt ngào Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ