#29.

463 44 3
                                    

Sáng sớm, Quang Anh lên phòng gọi 2 ba con Đức Duy và Duy Anh dậy. Nhìn hai người đang mắt nhắm mắt mở ở trên giường, Quang Anh chắc chắn luôn là đêm qua hai người này lại thức khuya. Từ khi cậu sang phòng Duy Anh ngủ đến nay, sáng nào anh sang gọi cũng là một trạng thái ngơ ngơ như này.

Trước khi cậu sang ngủ cùng, Duy Anh luôn luôn nghiêm chỉnh, nề nếp, đồng hồ sinh học của cậu nhóc còn hoạt động chính xác hơn cả của Đức Duy. Đến giờ đi ngủ là tự giác lên giường ngủ, sáng đến thì tự biết đặt báo thức để dậy. Nhưng từ khi Đức Duy sang ngủ cùng, sáng nào anh cũng thấy hai người này trong bộ dạng ngơ ngác buồn ngủ.

Không được rồi, anh phải tách hai người này ra thôi, chứ cứ để như này thì hư hết mất thôi.

____________________

"Duy Anh, mở mắt dậy ăn sáng đàng hoàng cho ba xem nào" Đến lúc ngồi vào bàn ăn sáng rồi mà cậu nhóc vẫn còn gật gà gật gù, anh thấy không hài lòng nên lên tiếng nhắc nhở cậu nhóc.

"Còn một lần nào như này nữa là ba cho con nhịn đấy nhé"

"Vâng ạ" Cậu nhóc bị ba lớn nhắc nhở thì ỉu xìu ngồi thẳng dậy ăn cho xong bữa sáng.

"Đi đâu đấy, uống cho anh cốc sữa này đã" Đức Duy ăn xong tính chạy mất thì bị anh kéo lại ngồi vào bàn ăn. Anh đặt xuống trước mặt cậu một cốc sữa đầy ụ, cậu giương đôi mắt đầy ai oán nhìn anh, đã bắt ăn no rồi mà còn bắt uống sữa, định cho bụng cậu thành cái trống hay gì.

"Đừng có nhìn anh như thế, vô dụng thôi, uống xong đi rồi mới được đi" Quang Anh né tránh ánh mắt của cậu, anh quay người đi đến bên tủ lạnh.

Đức Duy cố lắm mới uống được thêm nửa cốc sữa nữa. Cậu định nhân lúc anh không để ý muốn chuồn đi, mà anh đã nhanh chân hơn đi đến chặn trước mặt cậu.

"Em đem hộp bánh này đi ăn đi. Hôm qua em đòi mua thì phải ăn hết cho anh" Anh chặn trước mặt cậu, nhét hộp bánh vào tay cậu, ánh mắt kiên định không cho phép cậu từ chối.

"Em không mang đi là lát nữa anh mang đi cho em đấy nhé" Thấy cậu có ý định muốn từ chối, anh liền nói thêm một câu nữa khiến cậu nín họng luôn.

Vì cậu không muốn công khai mối quan hệ của hai người với mọi người ở công ty nên đối với cậu, việc anh mang bánh lên công ty cho cậu chẳng khác nào kích nổ một quả bom nguyên tử cả. Không còn cách nào khác, Đức Duy đành phải hậm hực cầm theo hộp bánh ra ngoài. Quang Anh nhìn theo bóng lưng của cậu, cả người cậu bây giờ toàn là dáng vẻ giận dỗi.

"Duy Anh ăn xong chưa con, sắp muộn giờ rồi đấy" Quang Anh quay lại nhắc nhở cậu nhóc. Vừa hay cậu nhóc cũng vừa ăn xong, Duy Anh nuột xuống khỏi ghế, cả người không có chút sức sống nào đi đến bên cạnh anh. Quang Anh buồn cười nhìn cậu nhóc, anh cúi người xuống bế cậu nhóc lên đi ra ngoài.

"Ba ơi, hôm qua ba Duy bảo chiều nay sẽ đến đón con ạ" Duy Anh nhắm mắt tựa đầu vào vai ba mình, giọng điệu ngái ngủ bẩm báo. Mấy nay cậu nhóc đang đóng vai trò là cục tình báo của ba Quang Anh, nhiệm vụ của cậu nhóc là báo cáo lại toàn bộ lời nói và hành động của ba Duy để ba Quang Anh biết.

[Rhycap] Những mẩu chuyện nhỏ ngọt ngào Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ