Năm Duy Anh chuẩn bị vào lớp 1, bé Mây ra đời. Đến bây giờ Duy Anh chuẩn bị học hết lớp 1, bé Mây cũng được gần 1 tuổi.
Bé con đang đến tuổi tập đi, bất cứ đồ gì trong nhà bé có thể bám vào được là bé sẽ bám vào đó để đi. Từ sau bé Mây biết bò, tất cả đồ đạc trong nhà mà có góc nhọn đều phải bị chặn lại hoặc đổi thành bo góc tròn.
Trộm vía bé cũng rất ngoan, không đập phá hay nghịch đồ đạc cốc chén trong nhà, chỉ cần ba nói không được là bé sẽ bỏ lại ngay. Nhưng bù lại bé rất thích vày đồ ăn, không biết là có ăn được không nhưng chỉ cần có đồ ăn ở trước mặt là bé sẽ lao vào phá.
Điển hình có một lần, Duy Anh đi học được cô giáo khen chữ đẹp, làm toán cũng nhanh. Bạn nhỏ lúc được ba đón về đã khoe với ba và được ba mua cho một cái bánh kem nhỏ.
Về đến nhà, cậu nhóc háo hức mở hộp bánh chuẩn bị ăn thì phát hiện ra là tiệm bánh quên cho cậu nhóc thìa. Cậu nhóc để lại hộp bánh ở trên bàn rồi đi vào bếp lấy thìa. Duy Anh thề, lúc cậu đi vào trong bếp, bé Mây còn đang ngồi chơi ở giữa nhà, trước khi đi cậu nhóc còn nán lại một chút bẹo má chọc ghẹo bé Mây. Vậy mà mới vào bếp có một lúc đi ra, bé Mây đã lao đến vồ lấy cái bánh.
"Baaaaa, ba ra mà xem con gái ba làm cái gì này"
"Sao vậy?" Duy và Quang Anh đang nấu ăn trong bếp, ngay thấy tiếng hét của quý tử nhà mình thì liền chạy ra xem, chỉ thấy một cảnh tượng có chút...
Duy Anh cầm thìa đứng một bên nhìn em rồi lại nhìn sang hai ba nhà mình đầy uỷ khuất, còn bé Mây đang đứng cạnh chiếc bánh kem nhỏ của Duy Anh giương cặp mắt to tròn vô tội lên nhìn anh mình. Mặt thì vô tội đấy, nhưng tay thì không, con bé vồ một phát hết nửa cái bánh kem của anh bỏ vào mồm ăn. Từ tay, mặt, quần áo cho đến bàn đều là bánh kem.
"Mây hư quá nhé, con xin lỗi anh đi" Duy đi lại bế Mây lên, rút lấy mấy tờ giấy lau qua cho bé Mây, bé Mây như nghe hiểu lời ba mình nói, ư ư mấy tiếng nhìn về phía anh của mình.
"Cho em Mây xin lỗi nhé, lát nữa ba mua cái khác bù cho Duy Anh nha" Quang Anh bên cạnh cũng không rảnh rỗi, anh dọn lại bãi chiến trường mà bé Mây để lại. Dọn xong, anh đi lại xoa má an ủi Duy Anh.
"Mây đi ra xin lỗi anh đi" Lau qua cho bé Mây xong, cậu thả con bé xuống đẩy bé về phía Duy Anh. Bé con liền bám vào cạnh bàn đi lại gần chỗ anh mình.
"Thơm anh chưa" Cậu đem mấy tờ giấy bỏ vào sọt rác rồi nói với bé con.
Trong khi Duy Anh vẫn còn giận dỗi không chấp nhận, bé Mây vẫn đứng cạnh đợi anh mình cúi xuống để thơm. Khổ quá, đã không với tới anh rồi mà anh còn không phối hợp cúi xuống cho em thơm.
"Anh Duy Anh cho Mây xin lỗi nhé" Quang Anh thấy cậu nhóc vẫn lì lợm đứng im, biết là nhóc con vẫn còn giận lắm nên anh đi đến bế Mây lên để Mây có thể thơm lên má Duy Anh.
Cậu nhóc lườm con bé một cái, đưa tay vò vò hai cái má phính của bé Mây. Nhìn là biết hết giận rồi, Quang Anh đẩy bé Mây lại cho Duy Anh bế.
"Duy Anh trông em nhé, để ba đi nấu cơm"
Đó, có thế thôi đó, dăm bữa nửa tháng lại hò hét với nhau một lần xong rồi thì lại làm lành với nhau ngay ấy mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Rhycap] Những mẩu chuyện nhỏ ngọt ngào
HumorFake situation ❗️❗️❗️ Truyện viết về cuộc sống thường ngày nhẹ nhàng, ngọt ngào cũng không kém phần thú vị của 3 ba con Quang Anh, Đức Duy, và cậu con trai Duy Anh 5 tủi 🫠🫠